Trương Khác vắt tay sau đầu, y rất thích tư thế này, cơ thể dãn ra, rất thoải mái:
- Vạn Dũng lên làm phó thị trưởng rồi, còn phân quản giao thông, đám hoàn khố thích nhất là làm việc không phải kiêng dè gì, lái xe hay không chẳng sao cả, giống như chúng ta đứng ở đây có đi tới đường đối diện hay không cũng thế, nhưng nếu có một hàng rào ngăn giữa đường, cấm chỉ đi sang phía đối diện, càm giác đó vô cùng khó chịu.
Hứa Tư nghĩ một lúc rồi nói:
- Chẳng hiểu cậu nói gì, không có chúng ta tới thì chúng ta đi đường khác.
Trong mắt cô, Trương Khác mặc dù không thể tính là điển hình tuân thủ pháp luật, nhưng cũng không phải hạng hoàn khố ngạo ngược, thường ngày y ít khi chạm vào vô lăng.
- Mong muốn của chị thật đơn giản.
Trương Khác nhún vai, tiếp tục nói:
- Đâu có đơn giản là không thể lái xe? Vạn Dung phân quản xây dựng thành phố, giao thông, nhà ở rõ ràng là hắn và đám Triệu Cẩm Vinh, Chu Phú Minh xoắn chặt vào nhau, đây là cục diện tệ nhất mà em nghĩ tới, chị nói xem không đau đầu mà được sao?
- Tôi làm sao biết cậu lôi chuyện đi xa như vậy?
Hứa Tư lườm Trương Khác một cái, cô chẳng quan tâm mấy chuyện chính trị.
- Thành phố sẽ lấy một mảnh đất ở Sa Điền để thí điểm, tiếp đó sẽ tổ chức giải tỏa quy mô lớn.
Trương Khác giải thích:
- Đó chính là mảnh đất mà Triệu Cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820557/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.