- Có phải là anh cảm giác gọi thế rất hoàn khố?
Trương Khác búng chi phiếu cái tách, nghe tiếng động đặc trưng của giấy, quả nhiên làm người ta rất thư thản, chuyển cho Hứa Tư, để cô giao Tương Vi chuyển vào tài khoản của Ái Đạt.
Diệp Kiến Bân không hiểu bối cảnh của Trương Khác, nghe y nói thế, thầm nghĩ:" Quả nhiên đều là con cháu cán bộ." Cười nói:
- Được, vậy tôi cũng theo số đông, có cơ hội tới tỉnh thành... Ài, tôi cũng biết cậu thường tới tỉnh thành, chỉ là không lý tới chúng tôi. Ông nội tôi sau khi nghỉ hưu không tiếp xúc với bên ngoài, có điều suốt ngày nghe Tiểu Đông khoe cậu thế này thế kia, nên rất hứng thú với cậu...
Trương Khác nghe Từ Học Bình nói Diệp Tổ Phạm ông nội Diệp Kiến Bân làm ở bộ tổ chức TW, đời cha Diệp Kiếp Bân có bảy anh chị em phân tán khắp nơi ra cả nước, toàn là những nơi năm xưa Diệp Tổ Phạm công tác có sức ảnh hưởng.
Trương Khác không biết Diệp Kiến Bân nghĩ mình mấy tuổi, hiện giờ lấy thân phận học sinh cao trung đi bái phỏng ông nội hắn chẳng phải trò đùa sao?
Trương Khác cười ha hả:
- Tôi cũng muốn tới tỉnh thành tìm giám đốc Diệp chơi, nhưng cũng phải đợi lúc trường nghỉ học mới được....
Diệp Kiến Bân đang nói tới chỗ hưng phấn hoa chân mua tay, tay khựng lại, mắt chớp chớp, cổ cứng đờ, chỉ coi Trương Khác nói đùa, quay sang hỏi Tạ Vãn Tình:
- Khác thiếu gia còn đang đi học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820539/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.