Trần Kỳ không suy nghĩ gì, Trần Phi Dung có chút hồ ngi nhìn Hứa Tư, tiếp đó ánh mắt chuyển sang Trương Khác lại thành lạnh lẽo.
Hứa Tư ngiêng mình tách khỏi người Trương Khác một chút, nói:
- Dung Dung, tối chị với em chen chúc một chút, Trương Khác muốn ở lại...
- Vâng.
Trần Phi Dung đáp một tiếng, trái tim mẫn cảm của thiếu nữ làm cô luôn cảm giác giữa Trương Khác và Hứa Tư có cái gì đó, vậy mà Trương Khác còn cứ nhả nhớt với mình. Với một thiếu nữ coi tình cảm là thiêng liêng đó là điều không thể chấp nhận được, nhưng cô không nói thêm gì cả.
Trương Khác quay sang nói với Trần Kỳ:
- Chuyện dì Phân có khu trưởng Tống giúp, hẳn là không có vấn đề gì, có điều lần này công nhân khác của nhà máy khả năng phải nghỉ việc hết rồi.
- Cái gì?
Trần Kỳ sững sờ:
- Sao như thế được? Lúc ăn cơm có thấy khu trưởng Tống nói gì đâu.
- Cháu đoán thôi, không phải là thật đâu.
Trương Khác bảo Hứa Tư:
- Chị Hứa Tư, em ra ngõ gọi điện thoại báo về nhà một tiếng.
Trương Khác vừa mới ra cửa, Hứa Tư liền từ phía sau đuổi theo:
- Không phải bảo muốn bao thầu nhà máy giấy sao? Cậu nói công nhân nghỉ việc là thế nào, cậu nói lung tung tôi chẳng hiểu gì cả.
Trương Khác cười hăng hắc, trời âm u, đường cứ hai trăm mét mới có một ngọn đèn yếu ớt, ánh mắt Hứa Tư trong bóng đêm càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820374/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.