“Ôi cái cô bé này!” Trương Khác cười bất lực, uổng ình chịu đựng không động chân động tay gì, ba tên thanh niên thấy Trần Phi Dung xuống xe mới biết Trương Khác không có liên quan gì tới cô, trừng mắt nhìn y, muốn chen qua đuổi theo Trần Phi Dung.
Để đám thanh niên đang tức giận này quấn lấy, không biết Trần Phi Dung sẽ chịu ủy khuất lớn thế nào:” Ài, cô bé ơi! Biết mình là cái mầm họa, thì đừng đi xe buýt chứ! “
Trương Khác thở dài, chắn trước cửa xe, không cho ba tên đó xuống.
Nếu bọn chúng dám ra tay, đành giờ trò vô lại vu cáo bọn chúng móc túi, tới đồn cảnh sát xử lý chúng sau.
Ba tên thanh niên thấy Trương Khác mặt mày bình tĩnh, môi nhếch lên mang vẻ chế nhạo, một tên nắm lấy vai Trương Khác muốn đẩy y sang thì cửa xe đóng lại, xe buýt lại chầm chậm lên đường, ba tên thanh niên kia đành tức tối chen về giữa xe.
May mà trạm này không có ai khác xuống xe, Trương Khác thở phào, xe tới tận Nhất Trung ba tên đó vẫn chưa xuống.
Suốt thời gian tự học đầu giờ Trương Khác đứng ở lan can, đến khi chuông tiết học vang lên mới thấy Trần Phi Dung thở hồng hộc chạy tới, mặt đẫm mồ hôi, chắc là chạy bộ từ trạm đó tới trường rồi.
Trần Phi Dung cúi đầu không dám nhìn Trương Khác, Trương Khác huýt sáo đi về phía cô, muốn hỏi vì sao đột nhiên xuống xe, hại y thiếu chút nữa bị ba tên thanh niên kia đánh ột trận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820348/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.