Hứa Tư trừng mắt lên, Trương Khác cười hì hì, đi tới nắm tay Chỉ Đồng, chào mọi người rồi cùng Tạ Vãn Tình rời khỏi văn phòng.
Lên xe, Trương Khác nói với Tạ Vãn Tình chuyện khoản vay 12 vạn, nhờ cô nói dối dùm, Tạ Vãn Tình chỉ biết cười:
- Chú em cũng thật là, dám đưa cho em chừng đó tiền mà không hỏi han gì.
- Chị cũng giao văn phòng cho em mà có hỏi gì đâu.
Tạ Vãn Tinh chống tay lên gò má như bạch ngọc, nhìn y:
- Vừa mới đi vào quỹ đạo chính quy sao em không làm gì nữa?
- Công việc cụ thể em không bằng chị Thái, giám đốc Chu, em muốn tự đăng ký một công ty chơi, chị Vãn Tình, Hải Dụ cũng nhập cổ phần đi.
Trước mặt Tạ Vãn Tình và Hứa Tư, y chẳng giả bộ đứng đắn, quay về đây, phát hiện ra rất nhiều chuyện hứng thú thời thiếu niên không thấy, để Chỉ Đồng dựa vào người, còn y dựa vào ghế lười biếng ngắm nhìn vẻ đẹp trang nhã cổ điển hiếm có của Tạ Vãn Tình.
Tách một nửa số nợ ngầm tới công ty mới, áp lực trên người Tạ Vãn Tình giảm nhẹ đi rất nhiều, chuyện giải quyết con sâu mọt đục khoét tiền công ty sẽ dễ giải quyết hơn, thấy công ty đi quay lại quỹ đạo bình thường trong tay mình, trái tim cô được an ủi rất nhiều.
“Dù Chí Minh gặp phải tai nạn, nhưng mình và Chỉ Đồng gặp được Tiểu Khác, coi như trời cao chiếu cố và bồi thường.”
Tạ Vãn Tình thấy y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820344/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.