Trương Khác đẩy cửa đi vào, Trương Tri Hành đứng trước cửa sổ, mặt âm trầm:
- Cô gái dưới kia là ai, cả ngày hôm nay con đi đâu?
Trương Khác chỉ sợ cha nhìn rõ mặt Hứa Tư, thấy cha hỏi thế, liền yên tâm, lại thấy Đường Thanh không có ở nơi này, liền làm bộ ngượng ngùng:
- Chuyện này, nhiều người quá, không tiện nói.
Đỗ Phi ở bên cạnh thiếu chút nữa cười ra tiếng.
Trương Tri Hành thì xấu hổ nhìn Vương Viêm Bân, Lý Chí Phương nói:
- Tôi biết thằng bé hỏng hư hỏng này vờ bệnh trốn đi chơi, làm thầy cô lo lắng đợi tới bây giờ, thật ngại quá.
Trương Khác trừng mắt với Đỗ Phi, lúc mình vờ bệnh trốn mất rõ ràng có ra hiệu với hắn, tên tiểu tử này giờ còn vờ vịt đứng chỗ này, nhất định là mượn cơ hội tiếp cận thêm với người tình trong mộng Lý Chi Phương.
Vương Viêm Bân đứng dậy cười nói:
- Về là tốt rồi, thư ký trưởng giao con cho tôi, chúng tôi phải có trách nhiệm tới cùng.
Quay sang Trương Khác, thu lại nụ cười, nhưng cũng không nghiêm khắc:
- Trương Khác, em là học sinh rất thông minh, dù có việc gì phải tạm thời rời trưởng, cũng phải nói với giáo viên, cha mẹ em rất lo cho em. Em xem, Đỗ Phi cũng quan tâm tới em, ngồi đợi cùng chúng tôi tới tận bây giờ.
Trương Khác nhìn hết vẻ mặt mọi người vào mắt, Vương Viêm Bân vui vẻ vì thể hiện được sự quan tâm với mình trước mặt cha, Lý Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820329/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.