Trần Phi Dung không quay đầu lại, đáp:
- Tôi không tránh bạn, đây vốn là chỗ ngồi của tôi.
Trần Phi Dung nghiêng người ngồi xuống, giả vờ cầm sách trên bàn lên, không nhìn Trương Khác nữa. Trần Phi Dung ngũ quan sinh động, nhìn ở bên cạnh đẹp như một pho tượng, mi dài, sống mũi thẳng, bờ môi rất đẹp, hồng hào mọng nước, cái cổ trắng vẽ lên đường uốn lượn tuyệt đẹp kéo tới tận cổ áo, làm người ta khao khát muốn thấy quang cảnh bên trong.
Dù mặc y phục rất bình thường, nhưng chẳng hề hao tổn dung nhan của cô.
- Mình tên Trương Khác.
Trương Khác thấy thấy Trần Phi Dung đưa tay lật sách có hơi run run, tựa như hoảng sợ, không ngờ mình để lại ấn tượng xấu như thế trong lòng cô bé:
- Mình chỉ muốn nói cho bạn biết mình là Trương Khác, Khác trong giữ đúng bổn phận...
Nghe câu này, đột nhiên Trần Phi Dung lấy sách che mặt, gục xuống bàng, bờ vai rung rung, tự hồ đang khóc, Trương Khác giật mình, không thấy hành vi của mình có gì quá đáng.
- Bạn sao có thể như thế được nhỉ, ỷ vào trong nhà có quyền thế là có thể bắt nạt người khác à, nhất định muốn Trần Phi Dung phải yêu bạn mới được sao?
Cô gái bàn trên quay ngoắt đầu lại, hung dữ nhìn Trương Khác, lộ ra hàm răng đeo niềng.
Chắc Trần Phi Dung bị Triệu Ti Minh quấy rối tới sợ rồi, cho nên mới có phản ứng kịch liệt như thế, so với đám học sinh im lặng khác, nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lo-thuong-do/2820317/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.