Tinh Nhan cảm thấy thật nhớ cảm giác khóe miệng co rút, nếu không phải bọn họ có bệnh thì chính là thế giới này có vấn đề.
Mẹ ư...
Xưng hô này đúng là...
Nếu cô nhớ không lầm, hình như cô không có... mấy đứa con còn to cao hơn cả mình như thế này.
Nhưng bảy đứa con trai không hề cho cô cơ hội hoài nghi, thấy cô không có phản ứng, bọn Zombie đứng dậy, lắp ba lắp bắp phát ra vài âm thanh khàn khàn trong cổ họng.
Tinh Nhan buồn cười, cô thấy mình cần yên tĩnh một lát, có trời mới biết tại sao khi cô nhìn vào bảy gương mặt cứng đơ này lại cảm thấy thật đáng thương.
"Gừ!"
Tinh Nhan rống lên.
- - "Đổi xưng hô ngay."
Bảy Zombie trông vô cùng cao to, có lẽ đã đạt đến cấp 4, bắt đầu có chút thông minh rồi, bây giờ lại run lẩy bẩy không cam lòng mà lắc đầu.
... Mẹ chính là mẹ, không thể thay đổi được!
... Thôi quên đi, Tinh Nhan nhìn bọn họ một lát, rống lên một tiếng, chuyện nhỏ.
Tinh Nhan không quan tâm bọn họ lắm, cô chuẩn bị đi ra ngoài xem sao.
Lần này cô đã đạt đến cấp 6, bộ phận được tinh hóa là chân, tốc độ bước đi đã nhanh hơn, không còn cảm giác chậm chạp như trước nữa.
Dựa vào kịch bản cô có thể nắm rõ.
Một năm sau tận thế, khó khăn nhân loại gặp phải không chỉ có mỗi Zombie, thực vật bị biến dị, còn có tai họa lớn nhất -- chính là thiên tai.
Không phải động đất, cũng không phải sóng thần, mà chỉ là thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lay-khong-buong/562480/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.