Chàng trai mỉm cười, "Thích bao nhiêu?"
Rồng Tinh Nhan sửng sốt, "Hả..."
"Rất rất thích!!"
Hắc Long thốt lên với dáng vẻ vô cùng kiêu ngạo, "...Chỉ ít hơn so với châu báu thôi."
Tinh Nhan sụp đổ nhắm chặt đôi mắt, khoan đã, chàng nghe ta nói, hơn châu báu mà.
Thật đó, hơn châu báu nhiều!
Vì mãi lo lắng nên Tinh Nhan không hề phát hiện ra, mình bắt đầu lấy châu báu ra so sánh.
Hắc Long lắc đầu vẫy đuôi, đập đập cái cánh, nàng gật nhẹ đầu chứng minh mình đang thật lòng.
Nàng chớp chớp mắt, cái đầu to lớn nhích lại, dáng vẻ đắc ý như muốn được khen ngợi.
...
Ít hơn xíu.
Ít hơn!
Mặt Beers đen thui, "...ha ha."
Thua cả châu báu mà còn kiêu ngạo được ư?
Chàng nhìn dáng vẻ đắc ý của Hắc Long mà tức không chịu được.
Còn muốn chàng khen hả!
Áp suất lạnh lẽo phát ra từ người chàng, Tinh Nhan cũng cảm nhận được, nàng ngơ ngác nhìn chàng, còn oan ức ngao một tiếng.
"Sao ngươi lại giận rồi?"
Vẻ mặt hờ hững của chàng trai bỗng chốc vỡ tung, không lẽ chàng không được giận sao?
Trong mắt người yêu, mình còn không quan trọng bằng châu báu, chàng không giận đâu, chỉ là bị tức giận làm cho no luôn rồi!
Beers cố tình hừ một tiếng, không thèm để ý đến nàng.
Dáng vẻ rõ ràng đang chờ người đến dỗ dành, dù cho Tinh Nhan thần kinh thô cũng biết huống chi nàng lại không phải gỗ mục.
Tinh Nhan nhích tới, lấy lưỡi liếm liếm, dỗ dành chàng, "Được rồi, đừng giận nữa nha."
Chàng trai hơi dừng lại, ánh mắt như lóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lay-khong-buong/562473/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.