Công chúa đờ người ra, cổ họng như bị ai đó bóp lấy.
...Tiểu... tiểu thư???
Ngay lập tức cô ta quên đi nỗi sợ hãi, "Rồng... là rồng cái hả?"
Chàng trai không nhìn cô ta, chỉ nhìn rồng Tinh Nhan rồi nhẹ nhàng gật đầu.
Tinh Nhan vừa nghe thấy giọng nói kia thì móng vuốt bỗng chốc cứng đờ.
Nàng cúi đầu nhìn chàng trai đang cười tủm tỉm kia, nhìn sao cũng cảm thấy thật lạnh lùng, Tinh Nhan cứ cảm thấy chột dạ nên né tránh ánh mắt của chàng.
Vuốt rồng lại quơ một đống châu báu vào người mình, sau khi che chắn kỹ lưỡng mới thở phào nhẹ nhõm, cảm giác "bị vợ bắt gian" dần dần biến mất...
- - Thật đáng sợ quá đi mà.
Nhìn hành động của Hắc Long, cảm xúc trong mắt chàng trai càng thêm rực rỡ.
- - Đáng yêu quá.
Công chúa không có thời gian chú ý bọn họ mắt đưa mày lại.
Dù không thân với nhị ca cho lắm, nhưng đều là do huynh ấy quá xa cách mà thôi, bọn họ là huynh muội cho nên nàng rất tin tưởng vào năng lực của huynh mình.
...Dù không biết tại sao anh lại chắc chắn như thế, nhưng công chúa vẫn tin vào câu trả lời của huynh ấy.
Công chúa cảm thấy nhẹ nhõm hơn, dù tay chân còn run nhưng vẫn có thể ngồi xuống một cách tao nhã.
Giọng nàng run run, "Đây...là muốn biến chúng ta thành thức ăn dự trữ hả?"
"Không đâu." Nhìn nàng sợ hãi như thế, chàng trai quay đầu vỗ vỗ đầu nàng trấn an, dù không được dịu dàng cho lắm.
Lúc sợ hãi mà có người bên cạnh an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lay-khong-buong/562468/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.