...Thế nên, nói rồng là loài bò sát bốn chân cũng không có gì sai.
Em họ chưa nói hết đã bị nghẹn họng, ngơ ngác nhìn anh, anh họ thế mà lại thừa nhận...
Không lẽ sau khi lên cấp rồi bị thương ở đầu luôn hả?
Sau khi Lam Vực nói xong cũng cảm thấy không đúng, anh không hiểu tại sao mình lại nói thế.
Anh mất tự nhiên, nói, "Đi thôi."
Nhìn bóng lưng lạnh lùng ấy, không một ai dám tiến lại gần.
...
Thân thể của Tinh Nhan ở thế giới này rất tốt, dù đã đi xa nhưng cô vẫn có thể nghe rõ hai người bọn họ đang nói chuyện.
Cô dừng bước, khóe miệng bất giác cong lên, cảm giác tức giận vừa nãy cũng biến mất tăm.
Xem như anh thông minh.
Tinh Nhan dựa vào trí nhớ đi thẳng về tẩm cung của mình, nhìn thấy mấy đồ vật dọc đường giúp cô tăng thêm không ít kiến thức.
Đủ loại hoa cỏ, có loại rất quen thuộc, cũng có loại chưa từng xuất hiện trên thế giới này, nhưng kì lạ là cô lại có thể gọi tên nó vô cùng dễ dàng...thậm chí còn biết tác dụng của nó.
Nghĩ nghĩ một hồi, Tinh Nhan liền hiểu ra, có lẽ là do nguyên nhân mình bị mất ký ức.
Ừm, biết nhiều kiến thức hơn thật là vui.
Tinh Nhan mím môi, ánh mắt vô cùng rạng rỡ.
Đến tẩm cung, quản gia gõ cửa rồi dâng trà lên, "Tâm trạng bệ hạ có vẻ rất tốt?"
Quản gia này là người hầu trong hoàng gia, tận mắt nhìn Tinh Nhan trưởng thành, tình cảm đối với Tinh Nhan khỏi cần phải nói, những người khác không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lay-khong-buong/562455/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.