Nàng duỗi tay ra, "Ta chọn nơi này."
"Ừ, phiền thí chủ lấy căn này." Giới Sân không chút do dự, không hỏi gì chỉ gật đầu rồi lấy ra mấy viên linh thạch cực phẩm đưa cho tiểu đồng.
"Thuê năm năm, bao nhiêu đó đủ không?"
Chờ Nguyên Anh kiếp bình ổn lại cũng phải mất ba năm, cộng thêm thương thế của nàng...
Hai mắt tiểu đồng sáng bừng, biểu hiện càng thêm ân cần. Hắn ta đưa cho Giới Sân một khối ngọc bài, "Đương nhiên là đủ! Đại sư cầm cái này đến động phủ chữ thiên số 3 đưa ra là có thể vào."
Vật hiếm thì lúc nào cũng quý. Linh thạch cực phẩm đương nhiên có giá trị hơn trung phẩm rồi. Bao nhiêu đây ứng trước cho năm năm là quá đủ.
TIểu đồng ân cần định tiễn bước hai người ra ngoài nhưng Giới Sân từ chối, "Không cần phiền thí chủ, bần tăng tự đi được."
Hai người bọn họ có thể tìm được chỗ, bọn họ đi rất nhanh nên không cần để tiểu đồng đi theo.
Nụ cười trên môi tiểu đồng bấy giờ mới dần thả lỏng, nhìn bóng lưng rời đi của hai người cảm thấy có gì đó là lạ.
---- Hòa thượng mà lại giàu thế ư...Hai người họ chỉ thuê một động phủ thôi ư?
Nghĩ sao cũng thấy...a...
Bây giờ hòa thượng không cần phải giữ giới nữa hả?
***
Vừa ra khỏi cửa, hai người nhanh chóng bay đến chỗ kia, tuy không gần nhưng tốc độ của người tu tiên thì chỉ cần một cái chớp mắt là đã tới.
Từ xa đã nhìn thấy ngọn núi, dưới chân núi có một người ngồi xếp bằng, Giới Sân đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lay-khong-buong/562439/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.