"...Không cần."
Hắn hạ tầm mắt, im lặng không nói nữa.
Tinh Nhan không muốn cùng hắn dây dưa, chỉ cười cười đặt đồ xuống rồi biến mất.
Cảm giác nói cho nàng biết rằng người trước mặt rất đáng tin cậy. Quả thật nàng cảm nhận được sự quen thuộc từ trên người hắn, quen thuộc đến nỗi nàng muốn bật khóc.
Nhưng đây là thế giới tu tiên.
Ở đây có biết bao nhiêu thủ đoạn kì quái khó lòng phòng bị, đừng nói là thủ đoạn, những người tu vi càng cao thì càng có nhiều công pháp như thế. Nên nàng không dám chắc cảm giác của mình bị có phải cũng bị lừa hay không.
Bây giờ nàng không thể phân biệt được hắn có đáng tin hay không, chỉ có thể tạm thời bỏ qua, chờ đến khi nàng mạnh mẽ hơn sẽ kết luận lại.
Huống chi, hắn cũng không đứng cùng chiến tuyến với nàng.
Có lẽ hắn có lí do của mình, nhưng bây giờ nàng chỉ chấp nhận kết quả trước mắt.
Toàn bộ thế giới có thể đối nghịch với nàng, nhưng hắn thì không được. Thế nên nàng buộc phải đưa ra một quyết định, một nhát kiếm trực tiếp kết thúc...
Nhưng Tinh Nhan vẫn giữ vững lí trí.
-- Chỉ một chuyện nhỏ mà quyết định sống chết của một người thì không hay cho lắm.
Nếu sau này hối hận thì sao?
Tinh Nhan liếm khóe môi, đến lúc hợp lại thì khó coi lắm, quan trọng là, cơ thể lạnh lẽo ôm sẽ không thích.
Nhưng bây giờ nàng không muốn dùng lí trí để suy nghĩ, không thể giết hắn thì chít ít bây giờ nàng không muốn nhìn thấy hắn.
Bệnh "kiều"*
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lay-khong-buong/562432/chuong-36.html