Chiếc Maybach màu đen dần rời khỏi. 
Tinh Nhan cúi đầu rồi bật cười. 
Đàn ông tai đỏ dễ thương nhất. 
"Công chúa của ba sao còn chưa chịu vào!" 
Tinh Nhan quay đầu, nhìn cánh cửa đang mở ra. 
Một người đàn ông trung niên mập mạp bước ra, đôi mắt híp lại thành một đường thẳng, nhìn thấy cô thì bật cười trêu chọc. 
Bên kia vừa mới báo công chúa nhỏ sắp về nhà, ông chờ rất lâu mà không thấy con gái của ông vào nhà, chờ không được nữa nên mới ra ngoài chờ. 
Nguyên chủ tuy được nuông chiều, nhưng rất yêu thương ba mẹ mình, nếu có thể, cô luôn hy vọng ba mẹ sẽ mãi vui vẻ như thế. 
Tinh Nhan bỗng chốc cười rộ lên, hất hất cằm ra vẻ như cô công chúa được cưng chiều, "Đang nhìn con rể của ba đó!" 
Ông Qúy dừng bước, gương mặt tròn tròn đột nhiên hiện lên vẻ lành lạnh, ông bước đến ôm lấy vai cô đi vào nhà. 
"A Lê hả? Vậy cũng không được đứng bên ngoài, trời nóng thế này mà." 
Mấy ngày trướcThịnh Lê đến từ hôn, ông cảm thấy không thích hợp, từ hôn mà không có nguyên nhân gì. 
Chỉ có Nhan Nhan không chịu tin thôi. 
Ông nói sang chuyện khác. 
"Nhanh nhanh, mẹ con nấu canh bồ câu mà ba con mình thích nhất đó, chỉ chờ con thôi!" 
Tưởng nhà họ Qúy ông hiền à! 
"Không phải đâu!" Tinh Nhan bị ông dẫn vào nhà, cười hì hì, cô giơ ngón tay lên lắc lắc, "Con rể của ba tên là Thịnh Ngự!" 
Ba Qúy lảo đảo chân tay. 
Ông biết Thịnh Ngự...là anh của Thịnh Lê mà... 
"Nhan Nhan!" Ông nghĩ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lay-khong-buong/562418/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.