Từ trước đến nay Tinh Nhan luôn là người mạnh mẽ vang dội. 
Chuyện này cũng thế. 
Sao khi thức dậy, Tinh Nhan gọi 1 cuộc điện thoại. 
"Dung Ngọc, anh đang ở đâu?" 
Công việc của cô vô cùng bận rộn, tối nay lại phải bay ra nước ngoài. Chưa được mấy ngày lại phải bay tiếp, cô phải giải quyết kẻ đáng yêu đó trước mới yên tâm được. 
"Tinh Nhan hả?" Bên kia im lặng, giọng nói vẫn dịu dàng như cũ, nếu nghe kỹ có thể nhận thấy sự vui vẻ đằng sau giọng nói ấy, "Anh đang ở công ty." 
Đây là lần đầu tiên cô tìm anh. 
"Anh rảnh không?" Cô vừa hỏi vừa mang giày vào. 
Tiếng cười dịu dàng xẹt qua tai, Dung Ngọc buông ngón tay đang đặt bên môi, mỉm cười, "Đương nhiên là có." 
Anh buông bút xuống, vẻ mặt không đổi, "Anh rảnh lắm." 
Nhân viên trên bàn họp không dám lên tiếng:... 
Đúng vậy, rất rảnh. 
Dung Ngọc nhìn bọn họ, không chờ cô hỏi đã báo địa chỉ công ty, nói tiếp, "Em biết công ty ở đâu không? Anh đi đón em nhé?" 
Mọi người bỗng chốc thu hồi tầm mắt, cúi đầu, vẻ mặt thay đổi. 
Ông chủ là thê nô mà, đừng có rải thức ăn cho chó chứ, bọn họ phải làm sao bây giờ, tuyệt vọng quá đi! 
--- chỉ có thể ăn thôi. 
Sau khi cúp điện thoại, Dung Ngọc nở nụ cười, gương mặt dịu dàng bỗng chốc thu lại, "Tiếp tục đi." 
Còn một chút nữa là giải quyết xong rồi, sau khi Tinh Nhan đến anh có thể đi cùng cô. 
Vì thế mọi người phát hiện ra, tốc độ xử lí công việc của boss bỗng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lay-khong-buong/263065/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.