Chương trước
Chương sau

Chỗ biên giới của biển Hỗn Độn, Nhạc Vũ nắm lấy một đoàn khí vụ màu đen, ngồi ngay ngắn, cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu.
Đến khi hắn thức tỉnh, tất cả thương thế trên người dĩ nhiên đã phục hồi như cũ hơn phân nửa.
Trong mắt Nhạc Vũ thầm hiện lên vẻ vui mừng, lại cưỡng ép đè nén, không biểu hiện ra bên ngoài.
Tâm niệm vừa động, một đạo Hỗn Nguyên Ngũ Hành pháp lực, khẽ xoay tròn, dễ dàng ngưng tụ toàn bộ khí vụ màu đen ở trước người vào lòng bàn tay.
So sánh với lúc trước, hắn tuyệt đối đã có lực khống chế đối với mấy Thiên Ngoại chi vật này.
Thay đổi lớn nhất chính là đã hiểu rõ bảy tám phần đại đạo pháp tắc của những vật chất này. Vì vậy là ngự khống tùy tâm, cũng không còn miễn cưỡng như trước.
- Thiên ngoại chi pháp! Bên ngoài thiên địa này, quả nhiên còn có thế giới khác!
Nhạc Vũ lạnh lùng mỉm cười, thần sắc trên mặt lại mê mẩn một hồi.
Những pháp tắc của khí vụ màu đen này, mặc dù đại bộ phận tương đồng với Hồng Hoang, nhưng cũng có không ít, chẳng những hoàn toàn khác lạ, mà giai vị của nó còn ở trên giới này, cũng không chịu hạn chế của giới ày.
Như vậy là trùng hợp với phỏng đoán của hắn, thế giới hồng hoang nà cũng ở ngoài thiên địa, dưới một dàn giáo kết cấu khổng lồ, cần phải tuân theo pháp tắc đại đạo của nó.
Lúc này chuyện mà hắn thấy may mắn nhất chính là có thể lý giải cấu thành của vật chất màu đen, từ đó mà nhìn thấy cái ảo diệu bên trong.
Thu hoạch lớn nhất đồng dạng cũng ở đây.
Mặc dù còn có bộ phận pháp tắc, không cách nào phân tích, cũng không cách nào tìm hiểu, nhưng chỉ cần thông hiểu bộ phận Thiên Ngoại chi pháp này đã có thể khiến thần thông đại đạo của hắn áp đảo trên giới này xa.
- Vật này quả nhiên là một trong những thành đạo chi cơ của ta.
Nhạc Vũ lại nhìn vào bên trong cơ thể, có thể thấy được Ngũ Hành Đại Trận bên trong đan điền lúc này cũng đồng dạng chậm rãi điều chỉnh cơ cấu. Toàn bộ quá trình rất chậm chạp, nhưng cũng biến hóa từng chút một, đem những Thiên ngoại chi pháp dung nhập vào bên trong.
Nhạc Vũ bất giác mỉm cười, biết rõ quá trình này có vội vàng cũng không được. Lần trước trùng kiến Ngũ Hành thần thông thực sự quá hung hiểm. Nếu có lựa chọn, hắn tuyệt đối không làm chuyện như vậy một lần nữa.
Huống chi lúc này, còn có đại địch Hồng Quân ở bên cạnh.
Mặc dù quá trình biến đổi âm thầm như vậy chậm hơn một chút, nhưng hiệu quả tuyệt đối không kém, thậm chí còn mạnh hơn.
Một khi nó hoàn thành, Tiên Thiên Hỗn Độn Tạo Hóa chân quyết của Nhạc Vũ khẳng định có thể đề thăng lên nửa vị giai!
Về phần thời gian, Nhạc Vũ càng không để ý. Khi mới tiến vào, hắn đã phán đoán chuẩn xác, Hồng Mông Hải và ngoại giới không giống nhau, thế giới tựa hồ đã hoàn toàn dừng lại.
Mặc dù không kịp đến Quan Tinh Đài mượn nhờ chênh lệch vạn lần của Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận nhưng cũng đủ đạt đến khoảng cách 365 lần. Mặc dù thời gian trên ngàn năm ở trong Hồng Mông Hải nhưng ở trong hồng hoang cũng chỉ có mấy năm mà thôi.
Tâm niệm Nhạc Vũ khẽ động, lại triệu xuất hỏa diễm bên trong Diễn Thiên Châu. Tất cả linh mạch, tất cả lực của ba mươi bảy ngàn thế giới, hóa thành chân diễm thiên giới hỗn độn thiêu đốt trước người.
Tiếp theo lại dẫn pháp quyết, triệu dẫn từng tia khí đoàn ngũ sắc xung quanh, dung nhập vào trong hỏa diễm.
Lấy thiên giới Hỗn Độn Chân Diễm làm lửa, Tiên Thiên Hỗn Độn chi khí làm củi, bắt đầu dung luyện những thiên ngoại vật chất này.
Những khí vụ màu đen cũng cực kỳ cứng cỏi. Bất luận diễm lực này cường thịnh như thế nào, cũng không thấy có dấu hiệu hòa tan.
Nhạc Vũ thực sự cũng không nóng nảy, vừa thao túng hỏa diễm tiếp tục dung luyện, vừa phân xuất thần niệm, rút ra khí hỗn độn ở xung quanh.
Một khi khí hỗn độn dư thừa ở xung quanh bị rút sạch toàn bộ, lấy đại pháp di hình hoán địa đổi lấy một chỗ kế tục.
Khi hắn ngưng kết được một khối không khí ngũ sắc khổng lồ trong Hỗn Độn Chung, những tạp chất của vật chất Thiên Ngoại cuối cùng cũng bị chân diễm của Thiên giới hỗn độn thiêu đốt hoàn toàn.
Nhạc Vũ không hề bất ngờ, lại triển khai pháp lực, những dung dịch màu đen vẫn ở trên hư không, bị kéo trở thành từng khẩu kiếm hình, vừa vặn tròn 365 khẩu. Ngay cả hình dạng cũng vô cùng giống bộ Thai Tàng Hư Không kiếm trận lúc trước.
Bất quá khi Nhạc Vũ khắc ấn linh trận lên một số kiếm phôi thì thần sắc cực kỳ chuyên chú, không chỉ khai mở Long đồng tử mà còn hiện lên vô số phù văn, chỉ riêng khắc ấn đã tới một trăm lẻ tám năm, khi hoàn thành tỉnh lại thấy trước người là 365 thanh kiếm khí cổ phác hắc sắc, chưa tạo hình lưỡi đã duệ ý lăng nhân, cơ hồ mỗi thanh đều ẩn chứa một luồng kiếm ý của Nhạc Vũ lúc chuyên chú khắc trận đã bất tri bất giác rót vào, thậm chí không cần dùng hồn niệm luyện hóa đã có thể khống chế tự nhiên.
Trong mắt Nhạc Vũ chớp lên tinh mang, tiếp đó không chút do dự đem khí đoàn ngũ sắc hấp thụ được trong Hỗn Độn Chung toàn bộ rót vào những kiếm khí này. Nguồn: truyentop.net
Mắt thấy hư không chung quanh bộ kiếm khí này dần sụp đổ, cơ hồ dấy lên thời không phong bạo trong Hỗn Độn hải, Nhạc Vũ khẽ lắc đầu thở dài:
- Đáng tiếc! Khí hỗn độn này vẫn quá ít.
Điều này quả thực đáng để tiếc nuối, có chút kim loại thiên ngoại này làm thân kiếm, những thanh thai tàng hư không kiếm này không chỉ là ẩn chứa lực thời không vô tận, cứng rắn tuyệt đối, càng thêm khả năng vô hạn.
Nhưng trong Hồng Mông Hải, mặc dù Hỗn Độn chi khí nhiều như hải dương nhưng tỷ lệ có thể rút ra lại cực nhỏ.
Những khí đoàn ngũ sắc trong Hỗn Độn Chung, Nhạc Vũ chỉ cần giữ lại một bộ phận, còn lại dùng vào việc khác.
Trong 365 lưỡi kiếm khí hiện giờ cũng chỉ tối đa có được năm thanh có thể đạt đến Tiên Thiên Chí Thánh. Lúc kiếm khí triệt để hình thành thì chung quanh lôi xà cuồng vũ, càng thêm hai đạo ý niệm cường tuyệt nhao nhao thấu không mà đến.
Nhạc Vũ lạnh giọng mỉm cười, cũng không để ý, chỉ là hai thân thể không có linh trí, dù biết được cũng không sao. Huống chi trong Hồng Mông Hải tự nhiên có hiệu quả đuổi linh niệm dò xét.
Lôi quang hội tụ nhưng lại chậm chạp chưa từng oanh kích tới, ngược lại bị pháp lực Nhạc Vũ cưỡng ép hấp nhiếp, cùng nhau đầu nhập vào Tiên Thiên Hỗn Độn Chân Diễm.
Khi toàn bộ kiếm khí triệt để thành tựu liền bị Nhạc Vũ để ra sau lưng tái diễn thai tàng hư không kiếm trận.
Một lát sau, một thế giới thai tàng khổng lồ gấp mấy lần trước kia xuất hiện quanh người Nhạc Vũ.
Phảng phất như có một lỗ đen sâu không thấy đáy đang chậm rãi chuyển động, mang tới uy áp lớn lao. Thậm chí ngay cả Hồng Quân và ác niệm của Bàn Cổ cũng phảng phất có chút kiêng kị, đồng loạt thối lui.
Nhạc Vũ ngược lại không hề để ý, chỉ chuyên tâm nhìn điểm Thiên Giới Hỗn Độn chân diễm trước mặt.
Mặc dù vừa rồi bộ Thai Tàng Hư Không Kiếm Trận đã áp đảo trên bộ Chu Thiên Thần Sát Trận Kỳ, nhưng chỉ là tạp chất của những Thiên ngoại chi vật này mà thôi.
Trước mắt hắn lúc này mới thật sự là tinh hoa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.