Chương trước
Chương sau

Lúc triệt để trảm sát thần hồn huyết nhục Vô Sinh thánh mẫu giống như Thái Huyền tiên nữ thì đã sau nửa khắc, Nhạc Vũ cũng toát mồ hôi lạnh. Trảm sát Thái Huyền tiên nữ là nhờ vào xuất kỳ bất ý, lúc đối mặt với Vô Sinh thánh mẫu đã sớm có phòng bị, hiển xuất đầy đủ thực lực Kim Tiên chuẩn thánh cường hoành, dù hắn có nguyên hồn Tổ Long cộng với Ngũ Hành Kiếm Trận gia thân cũng phải mất mấy chung mới có thể triệt để diệt sát vị đại năng vang danh từ thời thái cổ này. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi nhưng hai người đã giao thủ hơn mấy ngàn lần, ác liệt không kém lúc chiến đấu với Hạo Thiên.
Thân thể hắn lúc này lỗ chỗ vết thương, nguyên hồn Tổ Long dung hợp cũng đã ở bờ vực sụp đổ liền dứt khoát cách li cho trở về động thiên Long mộ.
Khi long lực cực lớn vừa ly thể thì Nhạc Vũ cảm thấy thân thể gần như hư thoát, gắng sức mới lấy được di vật của Thái Huyền tiên nữ vào tay. Xem lại thấy Cổ Đồng thằng hoàn còn ở trong đó, Nhạc Vũ an tâm bỏ vào tay áo.
Thần sắc Chiến Tuyết vẫn lộ vẻ không dám tin, nhìn tro bụi thi hài Vô Sinh thánh mẫu tứ tán khắp nơi:
- Hay cho chia để trị! Tựa hồ mỗi bước của mấy người kia đều ở trong tính toán của sư huynh. Sư huynh hao tổn tâm cơ, dẫn dụ Hạo Thiên vào động thiên Long mộ, kỳ thật còn vì Hỗn Độn Chung?
Nhạc Vũ im lặng không đáp, thần sắc thản nhiên, Ngao Tuệ cũng líu ríu:
- Thái Huyền tiên nữ, Vô Sinh thánh mẫu cứ vậy vẫn lạc? Còn có Thái Hoàng chân nhân, Quang Huyền tán nhân, ta nhớ chuẩn thánh Kim Tiên tại Phương Trượng sơn tổng cộng mới chỉ có bảy vị.
Nàng cảm giác như đang nằm mơ, vào trăm năm trước vì chuyện âm dương giao hợp nên bất đắc dĩ mới đi theo Nhạc Vũ, mặc dù vẫn xem trọng vị "Phu quân" này nhưng không bao giờ có thể ngờ tới chỉ trong thời gian ngắn ngủi đó hắn đã có thể kích sát Thiên đế Hạo Thiên.
Thậm chí bậc đại năng như Thái Huyền Vô Sinh đủ để ép cho Tây Hải Long tộc không thở nổi cũng bị hắn một quyền oanh sát!
Nàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, bên trong Long mộ cũng đồng dạng có hình ảnh ngôi sao nhưng không thấy bao nhiêu dị động, tuy nhiên hiện giờ có thể thấy ở phía nam có sáu ngôi sao vốn cực kỳ sáng rõ hoặc là biến mất, hoặc là ảm đạm.
Nhạc Vũ lắc đầu nói:
- Ta không biết được sinh tử của mấy vị Hỗn Độn Kim Tiên nhưng Vô Sinh Thái Huyền tuyệt chưa từng vẫn lạc. Tới đây chỉ là hai phân thân tam thi nguyên thần mà thôi, bản thể vẫn còn. Hơn nữa ta mượn lực của Tổ Long nguyên hồn cũng không thể hủy được hồn ấn bản mạng của hai người này, bất quá có thể khiến cho hồn niệm của phân thần không thể liên lạc với bản thể, hiệu quả cũng giống như vậy.
Ngao Tuệ không khỏi nín thở, lần này tuy lấy được Trấn Thiên Tỷ, Hỗn Độn Chung và Thằng Hoàn Thủ nhưng cũng đã kết thành hai tử địch, tiếp đó nàng mỉm cười nhìn Nhạc Vũ đã khôi phục hình dáng, lộ ra ý sùng bái.
Nhạc Vũ tuy kỳ quái nhưng cũng không chú ý, lúc này không có thời gian để quản những chuyện khác, hắn cẩn thận xóa hết dấu vết rồi mở không gian tu di cho một điểm quang hoa huyết sắc thoát ra, chính là kết tinh huyết sắc của Hỗn Độn ám ma. Nhạc Vũ dùng ý niệm chiêu xuất ba đạo huyết phù, sau đó dẫn động xuyên thủng một đầu thông đạo thời không, không chút do dự bước vào, sau một khắc đã xuất hiện trên một mặt biển xanh ngắt.
Ngao Tuệ Chiến Tuyết nhìn quanh liền biết đang ở trên Nam Hải, cách Phương Trượng sơn mấy tỷ dặm.
Nhạc Vũ vẫn lo lắng, tiếp tục lấy ra ba tờ huyết phù, tiếp tục dẫn động câu thông thời không, sau một lát lại xuất hiện cách mấy chục tỷ dặm rồi dùng ngũ sắc độn quang viễn động. Qua liên tiếp mấy ngày, lúc đã sắp rời khỏi Nam Hải thì thân hình Nhạc Vũ chợt lảo đảo rồi ứa ra vô số tơ máu, toàn thân triệt để sụp đổ.
Chiến Tuyết Ngao Tuệ cả kinh, vội vàng đỡ hắn dậy. Nhạc Vũ sớm có dự liệu, dùng hóa thân thay thế viễn độn thêm mấy tỷ dặm mới tùy ý chọn một đảo nhỏ để dừng chân.
Tới nơi hắn bố trí một Côn Luân cửu liên tỏa tâm trận, vừa xong thì cảm thấy trên không trung đột nhiên có một đạo hồn niệm quét ngang qua, Côn Luân kính cũng lập tức chớp sáng, cơ hồ thiếu chút nữa không áp chế nổi.
Cơ hồ cùng một thời gian, ở một chỗ biên giới của mật cảnh Long đài có một bạch y nữ tử đang lộ vẻ nghi ngờ tế lên trên không trung một viên bàn hình dạng cổ phác, bên trong đựng đầy thủy dịch, lúc này đang bốc hơi mù mịt, hiện ra một loạt hình ảnh, chỉ cần là người quen thuộc với Nam Hải sẽ thấy đây chính là hình ảnh ở đó, nhanh chóng quét ngang qua chi tiết trong mấy chục vạn dặm.
Thần sắc nữ tử kia ngưng lạnh, sau một lát, nhíu mày nhìn về phía Hạo Thiên nói:
- Bệ Hạ, thần phụng mệnh liên tục làm phép mấy ngày. Ngày đầu tiên tìm kiếm trong vòng phạm vi 10 tỷ dặm. Ngày thứ hai, lại mở rộng đến phạm vi ba mươi tỷ dặm. Ngày thứ ba quét trọn Nam Hải nhưng vẫn không thấy người nào khả nghi.
Nói đến đây nàng lộ vẻ hiếu kỳ:
- Không biết là cao nhân phương nào lại có thể khiến bệ hạ tay trắng trở về? Thậm chí cả Hạo Thiên kiếm cũng bị mất đi?
Hạo Thiên vẫn mặc bộ hoàng kim khôi giáp bị Nhạc Vũ đánh thủng lỗ chỗ, bất quá hiện giờ cũng đã phục hồi phân nửa, có chút khí độ uy nghiêm, chỉ là thần sắc khó coi tới cực điểm, dường như được bao trùm một tầng huyền băng, lộ ra lãnh ý thấu xương.
- Cũng không phải là Hỗn Độn Kim Tiên, chỉ là một tiểu long ở cảnh giới Đại La Kim Tiên mà thôi, nếu như chỉ có mình hắn thì trẫm có thể trong nháy mắt diệt thành trong bụi. Bất quá Côn Luân Kính trong tay hắn lại khiến người khác căm ghét.
Cũng không để ý tới vẻ kinh ngạc không tin trên mặt bạch y nữ tử, Hạo Thiên hỏi ngược lại:
- Huyền Nữ, ngươi không thể khuếch trương phạm vi tìm kiếm của Quan thế bàn lên sao?
Bạch y nữ tử bất giác cười khẽ:
- Kỳ thật quan chiếu toàn bộ Nam Hải đã là cực kỳ miễn cưỡng, ảo thuật chỉ mạnh hơn một chút đã không thể nào xuyên qua. Nếu như người này nắm giữ Thượng Cổ Chí Thánh kỳ trân Côn Luân kính như lời bệ hạ nói thì chắc sẽ dễ dàng kháng cự được Quan Thế bàn. Huyền Nữ tin người này còn ẩn trong phạm vi mười tỷ dặm hay còn ở trong Long mộ.
Hạo Thiên rên lên một tiếng, đang lúc định nói chuyện thì đột nhiên biến sắc im lặng, bạch y nữ tử cũng lộ vẻ ngưng trọng, tạo ra một tầng thủy vụ bao lấy nàng và Hạo Thiên.
Sau một khắc, liền nghe thấy một tiếng long ngâm chấn động, một thân ảnh thanh sắc tiến vào mật cảnh Long đài mật cảnh, nhìn quanh một vòng rồi như lưu tinh trùng nhập Long mộ.
Hai người hai mặt nhìn nhau, lộ vẻ ngưng trọng, Hạo Thiên suy nghĩ một lát rồi lắc đầu nói:
- Hóa thân của Thanh Long ở nhân gian đã tới, đoán chừng hai giáo Xiển Tiệt cũng ở đây không xa. Ở lâu tại Phương Trượng sơn này cũng vô ích, ta và ngươi tạm ly khai rồi nói sau!
Hắn nói xong liền trực tiếp tự bước vào hư không, nữ tử bạch y kia cũng theo sát phía sau, lúc xuất hiện đã ở ngoài Phương Trượng sơn, từ xa nhìn vào có thể thấy được rõ ràng tình hình tòa tiên sơn này.
Bạch y nữ tử lộ vẻ nghi ngờ, không nén được hiếu kỳ:
- Bệ Hạ, thần vẫn không hiểu, dù Kim Tiên Tiểu Long kia có được Côn Luân Kính cũng tuyệt không khả năng thắng được Bệ Hạ.
Nàng hơi do dự rồi nói tiếp:
- Ta xem tình hình Bệ Hạ ngày ấy quả thực bị thương không nhẹ! Có thể làm Bệ Hạ chật vật như thế trước kia chưa từng có.
Trong mắt Hạo Thiên lập tức xẹt qua một tia lửa giận, nỗ lực tự áp chế mới không bột phát, thần sắc càng thêm u ám:
- Kẻ này tương hợp với nguyên hồ Tổ Long, một thân pháp lực không dưới ta, lại có thể tái hiện Đại phách nguyên Long diệt thế pháp thời thái cổ, huống chi trong tay hắn…
Nói đến đây, Hạo Thiên kịp thời ngậm miệng, bốn chữ hồng mông chí bảo cũng nuốt trở lại trong bụng.
Bạch y nữ tử nghe được kỳ quái, bất quá trên mặt vẫn thản nhiên, biết Hạo Thiên tất nhiên có chỗ giấu diếm. Tuy nàng hiếu kỳ nhưng cũng không hỏi thêm, chỉ suy nghĩ rốt cuộc là chuyện gì có thể khiến cho Thiên Đế ngay cả người thân tín như nàng cũng không thể hoàn toàn tín nhiệm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
Hạo Thiên chuyển giọng:
- Đáng hận Vô Sinh Thái Huyền lúc này đều ẩn nấp không ra, trẫm có việc cần hỏi nhưng lại không thể tìm thấy.
Hừ lạnh một tiếng, trong lòng Hạo Thiên khẽ động rồi toàn thân bỗng nhiên biến hóa trở lại bộ dạng thành niên, y phục trên người cũng đổi thành hoàng bào nhật nguyệt tinh thần, quay người tiến về phía tây nói:
- Ta muốn đi Tây Côn Lôn, tìm Tây Vương Mẫu nói chuyện. Ở đây do Huyền Nữ ngươi tới chủ trì. Nếu có khả nghi hoặc tìm được tung tích hai người Vô Sinh Thái Huyền có thể kịp thời cáo tri ta!
Bạch y nữ tử kia nghe vậy lắc đầu cười khổ. Vô Sinh Thái Huyền đã đắc tội nghiêm trọng Long tộc, lại sợ Hạo Thiên diệt khẩu, sao có thể đơn giản hiện thân?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.