Chương trước
Chương sau

Quang Huyền tán nhân vừa dứt lời liền cười lạnh, xoay người vừa định rời đi, bỗng nhiên phát ra một tiếng kinh dị, một đạo hồn niệm bàng bạc bỗng dưng rót vào bên trong Thiên Long Huyết Trì tìm tòi càn quét khắp mọi nơi.
Thái Huyền tiên tử vốn định mở miệng châm biếm trở lại, lời đến bên miệng lại phát hiện ra tình hình khác thường, bỗng dưng ngừng bặt hiếu kỳ nói:
- Sư huynh đang làm gì? Hay trong Thiên Long Trì có gì cổ quái?
Trong khi nói chuyện cũng truyền ra một đạo hồn niệm tản ra xung quanh tra xét mọi thứ.
Nội tâm Nhạc Vũ không khỏi căng thẳng, Tam Linh Trấn Ma Bàn cùng Côn Luân Kính đều bị thúc giục tới cực điểm.
Tiên Thiên Ba La Thần Diễm cũng nhảy ra khỏi cơ thể, quấy nhiễu hồn niệm quét tới.
Hắn đã tấn thăng thần cách mười tám cấp, còn ngưng tụ ra thần tinh. Có thể thao tác thần lực thủy hệ, so với cuộc chiến tại địa phủ còn tăng hơn mười lần. Thúc giục Côn Luân Kính càng thêm thuận buồm xuôi gió. Nhưng hiện tại ở khoảng cách quá gần, muốn giấu diếm hồn niệm của những nhân vật Chuẩn Thánh hắn cũng không có nắm chắc. Cũng may Quang Huyền chỉ thoáng tra xét qua, thấy không có gì khác thường liền thu hồi hồn niệm, cười nói:
- Chỉ cảm giác tình hình trong Thiên Long Huyết Trì tựa hồ có chút không đúng mà thôi, so với ngày xưa có vẻ loãng hơn một ít. Lời nói của ta và ngươi chỉ cần thoáng tiết lộ liền có họa sát thân, đương nhiên cần thận trọng.
Thái Huyền tiên tử im lặng không nói, tiếp tục tra xét thêm chốc lát cũng thu hồi hồn niệm, ngược lại mở miệng mỉa mai:
- Ta xem ngươi chỉ là cẩn thận quá mức! Không nói tới nơi đây có hơn mười đạo đồng đều có Chân Tiên cảnh giới. Long Thai động thiên tại Phương Trượng sơn có phạm vi mấy ức dặm đều nằm trong cảm ứng của ta và ngươi, còn có bí pháp cấm chế trùng điệp, trên thế gian này ngoại trừ mấy vị Đạo tổ thánh nhân, dù là Khổng Dật chân nhân đích thân đến cũng khó thể không chút tiếng động mà lén lút vào được trong Thiên Long Huyết Trì này.
Thái Huyền tiên tử nói tới đây dừng một chút, ngưng trọng nói tiếp:
- Ta biết ý tứ trong lời nói vừa rồi của ngươi, là muốn tạm thời vứt bỏ ân oán trước kia giữa chúng ta miễn cho sau khi nhập Long mộ gây ra tranh chấp sẽ tiện nghi cho người ngoài. Nặng nhẹ bên trong ta tự nhiên cũng hiểu được. Ta và ngươi ở gần nhiều năm, nhiều ít còn có chút tình cảm, so với Xiển Tiệt hai giáo chung quy vẫn tốt hơn. Sau khi đi vào Long mộ Thái Huyền sẽ xem xét thời thế mà làm, hiện tại xin cáo từ trước.
Hồn niệm của Nhạc Vũ lập tức cảm thấy một đoàn khí tức cạnh Thiên Long Huyết Trì bỗng dưng rời xa, trong nháy mắt khí cơ liền biến mất bên trong Long Thai thiên cảnh, xuyên vào bên trong cấm chế bí pháp trùng điệp.
Mà Quang Huyền tán nhân vẫn đứng sững một mình cạnh Thiên Long Huyết Trì, vẻ mặt âm trầm nhìn chăm chú vào sâu trong đáy hồ, ước chừng một lúc lâu sau khi Nhạc Vũ cơ hồ cho rằng hành tung của mình đã bị Tri Cổ chân nhân tự xưng Nam Hải trận đạo đệ nhất nhân nhìn rõ thì đột nhiên vị Chuẩn Thánh Kim Tiên kia cũng hóa quang rời đi, chỉ để lại một tiếng hừ lạnh dẫn dắt huyết trì bốc lên từng cơn sóng lớn ngập trời.
Ước chừng qua hai khắc thời gian, trên mặt nước dần dần bình ổn chợt xuất hiện thân ảnh một thanh niên đạo nhân.
Hắn phiêu phù trên mặt nước, dung nhan thanh tú, không có vẻ xuất chúng nhưng lại có một cỗ khí chất phiêu dật xuất trần.
Cả người hắn giống như không hề tồn tại trên thế giới này, làm cho người ta có loại cảm giác thật hư ảo.
Xa xa nhìn theo phương hướng Quang Huyền rời đi, ánh mắt Nhạc Vũ lộ ra vẻ suy ngẫm, tiếp đó phẩy tay áo đem Ngao Tuệ Đằng Huyền đều triệu ra khỏi Diễn Thiên Châu. Hắn bay thẳng đến bên cạnh Ngao Tuệ hỏi:
- Hiện tại nàng cũng là thuần huyết Long tộc, hẳn càng có thêm nhiều truyền thừa trí nhớ. Có biết bên trong Long tộc mộ địa rốt cục lại có vật gì khiến cho hai người này phải tình nguyện mạo hiểm đến như thế hay không?
Trong mắt Ngao Tuệ vốn đang tràn đầy phẫn hận, nghe vậy cũng lộ ra tia trầm ngâm nói:
- Ta nhớ được bên trong Long mộ có quan hệ tới một ít truyền thừa của Long tộc. Tựa hồ là một đồ vật tập hợp máu huyết của chín ngàn đầu chân long, trải qua mười vạn năm thời gian diễn hóa thành linh bảo đỉnh cấp, gọi là Đăng Long Môn. Theo truyền thuyết phàm là người có Long tộc huyết mạch chỉ cần thành công đi qua Long Môn này, là có thể hóa thành Linh Long. Còn mạnh mẽ hơn cả khi dùng Thiên Long Huyết Trì vài phần. Nhưng chỉ có tác dụng đối với Long tộc chúng ta, Nhân tộc tu sĩ sử dụng cũng chỉ có long thi cùng thân thể của thủy tổ nhị long mà thôi.
Nhạc Vũ lại cau mày, trí nhớ truyền thừa của Ngao Tuệ hiển nhiên không thể giải thích vì sao Thái Huyền tiên tử cùng Quang Huyền tán nhân cần mạo hiểm như vậy, tàn phiến Côn Luân Kính vì sao lại rơi vào bên trong Long mộ.
Nhưng đề cập tới Đăng Long Môn thật sự cũng làm cho hắn có chút lưu ý.
Ở thế giới kiếp trước, đã tiến vào thời đại vũ trụ khoa học kỹ thuật, nhưng truyền thuyết cá chép vượt long môn vẫn là chuyện mà người người biết rõ.
Nếu thật sự có được tác dụng như trong lời nói của Ngao Tuệ, hắn thật sự muốn thử xem một phen có thể lấy được vật đó hay không.
Tây Phương Giáo muốn tạo ra Thiên Long nhất mạch, nếu hắn lấy được vật kia trong tay, cũng chưa chắc không thể ở dưới trướng tạo ra được một chi nhánh Long tộc, trở thành trợ thủ giúp hắn chinh chiến tứ phương. Khẽ lắc đầu, Nhạc Vũ mang theo vài phần hi vọng nhìn qua Đằng Huyền nói:
- Lúc Chúc Long rơi xuống còn là sau Đế Tuấn. Ở bên trong Yêu tộc dùng mưu lược nổi tiếng, còn là kiến văn quảng bác. Hẳn phải có chút trí nhớ đi?
Đằng Huyền nghiêm mặt, trong ánh mắt chờ mong của Ngao Tuệ suy nghĩ chốc lát, ánh mắt chợt sáng lên nói:
- Trong trí nhớ truyền thừa của Chúc Long đệ tử còn chưa hấp thu được hoàn toàn. Việc này đệ tử cũng không hiểu được rõ ràng, chỉ nhớ thời Vu Yêu đại chiến Đế Tuấn Thái Nhất vẫn lạc, tựa hồ có vài vị thượng cổ đại năng từng tiến vào bên trong Long mộ. Ở bên trong có một cuộc đại chiến, hơn phân nửa vẫn lạc. Bởi vì là bên trong Long mộ nền có thể ngăn cách được Hỗn Độn Kim Tiên đương thời, vì vậy không ai biết được rõ ràng mọi chuyện.
- Hỗn Độn Kim Tiên vẫn lạc?
Nhạc Vũ cau mày, một khi chứng đạo Đại La liền có thể tồn tại cùng thiên địa, mà nhân vật Chuẩn Thánh cùng Hỗn Độn Kim Tiên đã đứng trên đỉnh kim tự tháp của tu tiên giới, chỉ đứng sau lưng Đạo tổ thánh nhân mà thôi.
Trên thế gian bất cứ là vị nào vẫn lạc đều là đại sự thật lớn.
Hồng Quân muốn mượn tay Hậu Thổ thanh lý u minh. Trong cuộc chiến chấn động hồng hoang tổng cộng chỉ có bốn vị Hỗn Độn Kim Tiên thân vẫn mà thôi.
Những vị thượng cổ đại năng lại không chút âm thanh vẫn lạc bên trong Long mộ, làm người không thể không hiếu kỳ những người kia rốt cục đã làm gì phải đi vào bên trong Long mộ liều chết tranh đấu.
- Sau khi Đế Tuấn Thái Nhất vẫn lạc hay sao?
Trong lòng còn đang suy đoán, tiếp đó lại nghe Đằng Huyền nói tiếp:
- Sau khi Long tộc suy sụp, bị Thiên Đình liên lụy đuổi ra khỏi Phương Trượng sơn. Có không ít chân long liều mạng chiến đấu thân vẫn, đã đem không ít bí bảo đưa vào bên trong Long mộ. Thật không biết hai người kia mạo hiểm vào Long mộ có phải vì những vật kia hay không?
Nhạc Vũ trầm ngâm chốc lát tiếp theo lại trầm xuống đáy Thiên Long Huyết Trì. Lần này hắn khởi động linh trận bao quanh hai huyết thạch, khiến cả huyết trì không ngừng sôi trào.
Cơ hồ toàn bộ dược lực đều bị điên cuồng hấp thu, khiến huyết sắc của huyết trì dần dần thật loãng, Đằng Huyền cùng Ngao Tuệ đưa mắt nhìn nhau, trong mắt tràn ra vẻ lo lắng mãnh liệt.
Tốc độ hấp thu như vậy cơ hồ là không lưu ý tới hậu quả. Tùy thời tùy khắc đều có thể bị mấy vị thái cổ đại năng bên trong Long Thai động thiên hay biết.
Cũng không biết huyễn thuật của Nhạc Vũ sau khi ngưng tụ ra mười tám giai thần cách Thủy Thần lại tiến nhanh vô cùng hay do mấy vị Hỗn Độn Kim Tiên kia còn có chuyện quan trọng cần làm, cho tới khi nước hồ biến thành trong suốt thấy đáy cũng không có người nào phát hiện.
Ngay khi Đằng Huyền cùng Ngao Tuệ vừa nhẹ nhàng thở ra, Nhạc Vũ bỗng dưng quát nhẹ một tiếng, cả người bạo chấn, long lân bóc ra toàn thân, lại có vô số long lân sinh ra, đồng dạng chuyển hóa thành cổ kim sắc trạch như Chiến Tuyết.
Mà phù văn trên long lân càng thêm huyền ảo, biến thành thái cổ chữ triện vô cùng phức tạp thông suốt thành một khối.
Long uy không kém Chiến Tuyết cùng Ngao Tuệ từ trong thân thể Nhạc Vũ phun tràn ra, cũng không có chút nào che lấp thổi quét tứ phương.
Khiến cho hơn mười đạo đồng đang thủ hộ bên ngoài Thiên Long Huyết Trì đột nhiên biến sắc, không cách nào kháng cự hồn áp đồng loạt té ngã trên mặt đất. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Ngay sau đó vài đạo hồn niệm vô cùng mạnh mẽ cũng từ bốn phương tám hướng cấp tốc tràn tới Thiên Long Huyết Trì.
Nhạc Vũ cười hăng hắc, dùng pháp lực cuốn theo Ngao Tuệ cùng Đằng Huyền lắc mình đi tới giải đất nối liền Long Thai động thiên cùng Long mộ.
Ngay khi mấy đạo ý niệm cuồng nộ vừa tràn tới, quyền phải của Nhạc Vũ mạnh mẽ đánh vào hư không, khiến hàng rào không gian vô cùng kiên cố lập tức dập nát!
Ngay sau đó hắn lập tức xuyên vào bên trong.
Lần này rõ ràng không còn loại cảm giác bị bài xích mạnh mẽ, cũng không còn cảm giác không thể tập trung tọa độ không gian. Mặc dù vẫn dùng thân hình nhân loại, nhưng đã được Long mộ thừa nhận, không chút trở ngại liền xuyên vào bên trong Long mộ thế giới.
Chỉ sau một lát phía sau lục tục thêm vài đạo khí tức sôi nổi tìm đến.
Nhạc Vũ quay đầu nhìn lại, lờ mờ nhìn thấy bảy thân ảnh đứng bên ngoài hàng rào không gian, Thái Huyền tiên tử Cáp Hòa, Tri Cổ chân nhân Quang Huyền cũng đang ở bên trong, vẻ mặt vừa kinh hãi vừa giận dữ.
Nhạc Vũ không khỏi cười hăng hắc, thân hình liền chớp động, chỉ qua mấy hơi đã vượt qua ngàn vạn dặm.
Thủy tổ nhị long sáng tạo thế giới rộng lớn không sao tưởng tượng nổi, Nhạc Vũ đi bên trong thật lâu vẫn không nhìn thấy giới hạn.
Mãi cho tới khi Nhạc Vũ thoát khỏi hồn niệm của mấy vị Hỗn Độn Kim Tiên kia mới dừng lại.
Giờ phút này Đằng Huyền đã đi vào Diễn Thiên Châu. Nàng không có thân thể Long tộc, ở lại trong thế giới này sẽ bị bài xích cực điểm, một thân thực lực tiêu giảm chín thành, chẳng thà để nàng quay về trong Diễn Thiên Châu.
Chỉ có Ngao Tuệ bồi bên cạnh, giờ khắc này trong mắt lộ vẻ oán trách nói:
- Kỳ thật vừa rồi phu quân nên thông tri cho Thanh Long nhất mạch trước tiên tốt hơn…
Trong mắt Nhạc Vũ chớp lên lãnh mang, không đồng ý với nàng, nói:
- Thanh Long cũng không phải hạng người dễ dàng cho người qua mặt! Việc này sớm hay muộn đều sẽ biết được, nếu còn thông tri Long tộc, linh vật bên trong Long mộ làm sao còn đợi tới phiên ta và nàng?
Vẻ mặt Ngao Tuệ ngẩn ra, lúc này nàng mới ý thức được tuy Nhạc Vũ là phu quân của nàng, nhưng lại không có bao nhiêu liên hệ với Long tộc.
Việc hữu ích cho Long tộc nhưng ở trong mắt Nhạc Vũ chưa hẳn hợp ý hắn, ánh mắt nàng chợt ảm đạm nhưng liền khôi phục như thường.
Đổi lại lập trường, nàng cũng lập tức cảm nhận được cử động của Nhạc Vũ như vậy mới tốt nhất.
Mạnh mẽ hấp thu dị lực hóa long của Thiên Long Huyết Trì nhìn qua như nóng nảy, cũng không thận trọng, nhưng khiến cho mưu tính của những người kia toàn bộ tan rã, không còn thời gian để tiếp tục chuẩn bị chu đáo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.