Chương trước
Chương sau

Nội thị chỉ trong nháy mắt, Nhạc Vũ đã cảm giác được chiến lực bản thân tăng gấp bội, bất giác hưng phấn nắm chặt song quyền, bóp nát mảnh không gian trong tay vang lên tiếng sấm sét vang dội.
- Sau ngày hôm nay, cho dù không dựa vào lực linh bảo thì cũng đã có thể chính diện đối kháng với Đại La Kim Tiên.
Thần hồn chưa triệt để kết hợp với thần tinh, chưa tính là Vu Thần chính thức, nhưng với Kim Tiên hồn ấn, tăng thêm tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công đã sớm thành Đại La Kim Thân. kết hợp với thần giai cấp mười tám khiến hắn thậm chí có thể vượt qua lực của Đại La Kim Tiên.
Trước đây phần lớn hắn dựa vào Ngũ Hành Kiếm Trận trong đan điền gia trì Côn Luân Kính mới có thể đối kháng với Kim Tiên, lúc này dù bỏ đi những linh bảo đỉnh cấp này vẫn không rơi vào thế hạ phong
Hồn niệm thao túng mười tám quang quyển thần lực, dùng pháp lực thủy hệ phân hủy hơi nước trăm vạn dặm quanh người khiến lam quang thủy sắc lẫn thủy khí không ngừng bốc lên cuồn cuộn, đến khi Nhạc Vũ tỉnh lại thì mới biết đã qua bốn tháng, thương thế tuy chưa thể phục hồi như cũ nhưng cũng không còn đáng ngại.
Hậu Thổ đã không thấy đâu, mười tám tầng Địa phủ vẫn trống trải, không khí trầm lặng
Lúc Nhạc Vũ dùng một tia hồn niệm xuyên vào Thiên Ý Phủ thì đột nhiên biến sắc, lộ vẻ lo lắng, hồi lâu sau mới miễn cưỡng dùng Long Hoàng An Thiên Tỉ đem thần tinh cấp mười tám bắn vào, trong lòng lại càng khẩn trương.
Tiếp đó khi Nhạc Vũ ngửa đầu nhìn lên, dùng long nhãn xuyên qua trùng trùng điệp điệp thế giới, không khỏi lại vô thức cả kinh.
Tầng thế giới Địa phủ thứ nhất đã được lấp đầy non nửa, gần hai mươi tỷ âm hồn tràn ngập, cơ hồ mỗi thời khắc đều có không ít âm hồn từ bốn phương tám hướng vượt qua Hoàng Tuyền tiến vào U Minh, tiếp đó lại do minh tốt minh quan phán xét ưu khuyết sinh tiền rồi chuyển qua cho Vong Xuyên cọ rửa, đưa vào thông đạo luân hồi.
Chỉ là nhân thủ để Hậu Thổ có thể vận dụng rõ ràng có chút chưa đủ, thân là chủ nhân của núi đồi đại địa Hồng Hoang, tín đồ của nàng rất nhiều, hơn mười vạn năm tích lũy thì trong thần quốc đã có tới mấy tỷ vu thần sứ.
Chỉ là vào trận chiến mở Địa phủ mấy tháng trước lại hơn phân nửa vô tồn, thậm chí căn bản chưa từng xuất hiện qua, theo như Hậu Thổ nói thì những nàng đã dùng thần lực chuyển sinh những vu tế này trước cuộc chiến.
-- Vào trận chiến với mấy vị cự đầu U Minh thì những người này giúp ích cho nàng rất nhỏ, ngược lại còn tiêu hao thần lực của nàng, coi như lưu lại đường lui cho bản thân, dù lúc đó thất bại thì sau này vẫn có cơ hội tái sinh.
Nhưng theo cách nhìn của Nhạc Vũ thì Hậu Thổ làm vậy nguyên nhân phần lớn chỉ vì không muốn tín đồ mình chịu chết. Những vu tế này không giống như binh tướng thiên đình, bản thân không có tu vi pháp lực, phần lớn ỷ lại Hậu Thổ mới có lực di sơn đảo hải, vì thế mới bị nàng coi là vướng víu.
Bất quá nếu nhẫn tâm một chút coi là pháo hôi sử dụng cũng có thể đỡ cho Hậu Thổ một phần áp lực. Tuy nhiên Hậu Thổ lòng dạ thâm hậu, trí kế độc ác nhưng đối với tín đồ lại cực kỳ nhân hậu, nên sau khi Vu Thần vẫn lạc, đế hoàng nhân gian bắt đầu toàn diệt vu giáo tà thần thì tín đồ không giảm còn tăng.
Bất quá lòng dạ rộng rãi như vậy lại khiến hiện giờ nàng không có tới bốn trăm vạn minh tốt để xử lý công việc, hoàn cảnh thực sự quẫn bách.
Cũng may mười tám tầng địa ngục đủ rộng, có thể dung nạp mấy trăm tỷ âm hồn nên trong vòng trăm năm không cần lo lắng
Nhạc Vũ cất bước liền xuyên qua trùng trùng điệp điệp không gian bích chướng đến tầng địa ngục thứ nhất, chỉ thấy nơi này trước đây vốn là bình nguyên, hiện giờ đã có không ít kiến trúc.
Trong hơn 400 vạn minh tốt có chừng hơn 350 vạn đang lái linh thuyền đem âm hồn vượt Hoàng Tuyền Minh Hà, số lượng cực thiếu khiến đại lượng âm hồn còn đứng ở bờ bên kia. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Hơn hai mươi tỷ tron địa phủ không ai quản thúc thỉnh thoảng lại thôn phệ lẫn nhau, toàn trường hỗn loạn.
Nhạc Vũ vừa liếc qua đã thầm nghĩ lúc trước Hậu Thổ mở luân hồi chắc cũng không nghĩ sẽ thành công, chỉ là tình thế bức bách không thể dừng lại, may mắn qua được.
Hắn lại nhìn Hậu Thổ thì thấy vị chủ nhân của mười tám tầng địa ngục đang lộ vẻ lo lắng, trong mắt lộ ra mấy phần mệt mỏi, trông thấy Nhạc Vũ thì khổ sở:
- Lại khiến tiểu đệ chê cười, tuy thần thông ta đại tăng nhưng lực cũng chỉ để miễn cưỡng duy trì tín đồ nhân gian, đành bỏ mặc Minh Phủ sau này hãy nói.
Nàng lại khẽ thở dài:
- Hôm nay chỉ mới quán thông minh đồ một vực của Nam Chiêm Bộ Châu Trung Nguyên, sự vụ đã phức tạp như vậy, không biết sau này sau khi quán thông vô số thế giới Tiểu Thiên thì cần bao nhiêu nhân thủ,
- Ta cũng ngờ tới tình hình sẽ là như vậy.
Nhạc Vũ lắc đầu, tiếp theo áp chế nôn nóng, nhìn về bên dưới:
- Tỷ tỷ trước đây chính là Vu Thần, tuy ân trạch rải khắp Tu Chân giới nhưng lại ít có người dám đầu nhập dưới trướng, tuy nhiên tình hình hiện giờ đã khác, chỉ cần nửa bước thành thánh, không biết bao nhiêu tu sĩ nguyện tới che chở, sao không thu nạp một ít để đỡ quẫn bách?
- Như thế nào không thu? Trước trận đã chiêu lãm Cửu Hoa chân nhân khiến hắn đi xử lý chút chuyện.
Hậu Thổ lại cười cười:
- Chỉ là trước mắt ta không có dư lực phân biệt người ngay kẻ gian.
Nhạc Vũ nhướng mày, biết Hậu Thổ đang chờ đám thần sứ vu tế phản hồi thần quốc, trong mắt hắn tuy thấy quá cẩn thận nhưng hiện giờ nàng sắp thành thánh, dĩ nhiên phải tuyệt đối cẩn thận.
Còn có Cửu Hoa chân nhân, nghe nói cũng là chuẩn thánh, lại có thể đầu phục Minh Phủ, không biết Hậu Thổ làm sao để có thể thu phục.
Tâm niệm Nhạc Vũ chợt động:
- Nếu tỷ tỷ không yên lòng thì chỗ ta có thể cho mượn ngàn vạn binh tướng, dù sao hiện giờ đế đình phương bắc của ta cũng không chiến sự, trợ tỷ tỷ chỉnh đốn Địa phủ cũng có thể tích lũy chút ít công đức
Thấy Hậu Thổ thần sắc vui vẻ, cũng không ý cự tuyệt, Nhạc Vũ liền trực tiếp lấy ra một phù chiếu, mang theo mấy tia ý niệm của hắn rồi đánh vào hư không.
Sau đó hắn cáo từ, cũng không nói nhiều bước ra khỏi Cửu U Minh Phủ, cảm giác được ánh mắt lưu luyến nóng bỏng nhưng không mất đi ý hàm súc sau lưng.
Đặt chân lên mặt đất, Nhạc Vũ xuất hiện tại một đỉnh núi, lập tức đem hai người Ngao Tuệ cùng Chiến Tuyết ra, nhìn sắc mặt xanh tái vẫn nhắm nghiền mắt của Chiến Tuyết thì đau lòng:
- Sao lại thế?
Hắnkhẽ thở dài, trước lúc tiến vào Minh Phủ thì từng dùng Côn Luân kính xem qua, thấy tình hình còn tốt, dung hợp một phần huyết nhục Hình Thiên, lại cướp đoạt được một phần tín đồ, thần cách đã tăng lên cấp mười bảy, áp chế được ý niệm của Hình Thiên.
Không ngờ chỉ sau khi đại chiến với La Hầu thì tình hình đã đảo ngược, tín đồ đã mất đi hai tỷ mà ý niệm Hình Thiên cũng đang tiến hành phản công.
Qua mấy tháng này, bản thể hắn đem hết toàn lực, ngưng tụ thần tinh cấp mười tám nên không hề phát giác, hai hóa thân hơi có cảm ứng lại đều giúp hắn áp chế.
Dùng một tia chân khí thăm dò vào thân thể Chiến Tuyết, tâm niệm Nhạc Vũ vừa động liền dùng Côn Luân Kính dẫn xuất một chùm quang hoa vào sâu trong thần hôn Chiến Tuyết, lại lấy ra Ngũ Hành Kiếm Trận, hóa thành hình quạt quét mạnh một cái, cảm giác hô hấp nàng nhẹ nhõm không ít, trên mặt có chút huyết sắc nhưng hai mắt vẫn nhắm chặt, khí tức hỗn loạn.
Nhạc Vũ biết cách này cũng chỉ trị được ngọn mà không trị được gốc, vấn đề là huyết nhục Hình Thiên đã triệt để hòa tan vào thân thể nàng, ngay cả hắn cũng không có cách không làm suy giảm tới Chiến Tuyết xóa đi được hồn niệm lạc ấn của Hình Thiên.
- Là ta hại Tuyết Nhi tỷ, lúc trước đã cảm giác hồn niệm Hình Thiên còn chưa triệt để xóa đi vẫn ưng thuận cho nàng tiếp tục lưu lại Bắc Câu Lô Châu.
Ngao Tuệ nhìn Chiến Tuyết, vẻ mặt buồn rầu như nghĩ đến điều gì, quay lại hỏi :
- Chẳng phải phu quân có giao hảo với Hậu Thổ Thánh Nhân, thậm chí còn gọi tỷ đệ, sao không cầu nàng?
Nhạc Vũ cười khổ, nếu là người bên ngoài cũng thôi, không biết vì sao Hậu Thổ lại cực kỳ không vừa mắt Chiến Tuyết.
Cho dù nàng nể mặt hắn áp chế hồn niệm Hình Thiên thì với tính tình của Chiến Tuyết thì nhất định thà chết cũng sẽ không muốn thừa nhận ân huệ của Hậu Thổ, vì thế nếu không phải vạn bất đắc dĩ hắn cũng sẽ không nhắc tới.
Chuyện này cũng do hắn quá mức chủ quan, không ngờ tới huyễn pháp tâm ma của La Hầu lại có thể khiến hồn niệm Hình Thiên ẩn núp đột nhiên bạo pháp, lúc phát giác đã qua mấy tháng.
Vốn với cảnh giới chí thánh chí minh của hắn nhìn qua đã biết Chiến Tuyết đang bị tâm ma mê hoặc, lại không biết người nào đã ra tay.
Ngưng mày suy nghĩ một lát, Nhạc Vũ liền đem thân hình Chiến Tuyết co lại thành ba thốn, nắm trong tay rồi bước lên trên phía Cửu Tiêu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.