Chương trước
Chương sau

Thanh âm kiếm ngân liên tục mấy khắc không hề dừng lại, Nhạc Vũ dùng linh diễm thanh sắc tiếp tục nung luyện hồi lâu để thân kiếm triệt để vững chắc rồi mới nhỏ một giọt tinh huyết lên thân kiếm rồi khắc lên bốn chữ Đại thai tàng kiếm lên sống kiếm.
Đợi đến khi hỏa diễm trong lòng đất và lực nhật nguyệt tinh thần đều tán đi, thân kiếm đã nguội lại thì Nhạc Vũ vẫy tay tụ lại toàn bộ ba trăm sáu mươi bốn thanh tiên binh hợp một thể với thanh đại thai tàng kiếm thành một thanh đại kiếm bảy xích, chữ trên sống kiếm cũng chuyển thành Thai Tàng Vô Không kiếm.
Nhạc Vũ mỉm cười, lại vỗ vào thân kiếm khiến 360 thanh đại tu di kiếm phân ra tứ phương do bốn thanh đại hư không kiếm thống soái, tạo thành một tòa Thai Tàng Hư Không kiếm trận, chỉ là so với trận gốc lại có chút bất đồng, thế giới hư không bên trong cũng chỉ nhỏ bằng một nửa.
Cực Lan bên cạnh lại lần nữa sợ hãi thán phục nhìn sững vào diễn biến của kiếm trận:
, - Hay cho một bộ thai tàng kiếm trận, chỉ cần bốn thanh đại hư không kiếm bên trong thì không cần một thanh nào chuyển thành linh bảo đã không dưới thai tàng kiếm trận của ngươi đang sử dụng. Chẳng qua hiện nay lục đạo luân hồi của Hậu Thổ đang lúc thành hình, sợ là không có thời gian thu thập kiếm hồn, sư đệ định làm gì?
Nhạc Vũ mỉm cười, kỳ thật hắn đã sớm chuẩn bị kiếm linh được một nửa cho ba trăm sáu mươi thanh đại tu di kiếm, bất quá việc này tốn thời gian quá lâu, hiện giờ phía bắc có biến nên chưa phải là thời cơ.
Thu hồi lại bộ tiên binh lại vào một chỗ, Nhạc Vũ nhìn xa về phương bắc nói:
, - Cần gì lo lắng? Mặt bắc chẳng phải đã có sẵn hai Kiếm Linh?
Lúc này ngay cả Đằng Huyền cũng đã đoán biết ý nghĩa, ánh mắt hơi sáng nói:
- Sư tôn, hẳn kiếm linh thứ nhất là Nghê Vân?
Nàng vừa hỏi thì Nhạc Vũ đã phất tay đem Đằng Huyền cùng Cực Lan thu vào Diễn Thiên Châu, lại nhìn Thai Tàng Vô Không kiếm trong tay, thần quang trong mắt lập lòe, có thêm vài phần tin tưởng.
Hắn cẩn thân thu thanh kiếm vào tay áo rồi rời khỏi Ngu cốc bay về hướng Các Linh sơn, trên đường trở về thấy bên trong Thiên Thủy quốc tuy đã qua trăm năm nhưng khí hung sát vẫn chưa hề tiêu giảm. Truyện Sắc Hiệp - truyentop.net
Thần sắc Nhạc Vũ bất giác trầm lại nhìn về Thủy Vân sơn, chần chừ một chút, nhưng sau một khắc lại nghe tiếng của Cực Lan truyền ra từ Diễn Thiên Châu:
- Sư đệ không cần khó xử, hôm nay quả thực chưa rảnh, tạm để qua mấy ngày, sau khi sư đệ giải quyết xong chuyện phương bắc và Hậu Thổ thì sẽ xử lý tiếp.
Nhạc Vũ vốn cũng không thể phân thân lo chuyện Thủy Vân tông dời đi phương bắc, lúc này nghe vậy không chút do dự, tiếp tục bay về phương bắc.
Với pháp lực của hắn thì bay từ nam chí bắc chỉ qua mấy ngày thì đã thấy hành cung đế đình của Các Linh sơn phía xa. Nhạc Vũ dừng lại tại một chỗ cách hành cung ngàn vạn dặm nhìn vào Các Linh sơn thì thấy một luồng khí sát phạt dày đặc tựa như một đại trụ xông thẳng lên trời, chỉ là đế đình vẫn ngay ngắn trật tự, không hề lộ ra rối loạn, tinh thần những binh tướng kia vẫn hết sức đầy đủ. Trong lòng hắn không khỏi mừng rỡ, đây mới thực sự là khí tượng đại hưng, dù tao ngộ kịch biến vẫn có lực đối kháng, không phải như lúc trước mới chỉ bị Yêu tộc thoáng áp bức đã cực kỳ chật vật muốn sụp đổ. Khẽ cười vui vẻ, Nhạc Vũ mặc lại long bào, đội lưu miện rồi thân hình lóe lên biến mất, sau chừng nửa khắc đã xuất hiện tại cửa hành cung, từ xa đã nghe ngao một tiếng kinh hỉ rồi một điểm đen từ sâu bên trong phóng ra, nhảy lên vai hắn ghé miệng lẩm bẩm vài tiếng, trong miệng nhỏ ra vài tia rãi.
- Huyền Vũ đạo huynh
Nhạc Vũ cười khổ một tiếng, biết được ý liền vất ra hai đoàn tinh huyết Thái Thanh Huyền Tiên của Bắc Địch quốc mang tới, Huyền Vũ nuốt vào lần này không nhả ra
Huyền Thủy Thiên Linh Châu mà lộ vẻ hài lòng, sắc mặt giống như buồn ngủ bay về sâu trong nội cung, trên đường lảo đảo mấy lần suýt ngã khiến người khác lo lắng.
Nhạc Vũ lại không hề cảm thấy thất vọng, ngược lại trong mắt ẩn hiện vui mừng.
Tứ thú Thanh Long Huyền Vũ Chu Tước Bạch Hổ dù được liệt vào thánh vị trấn thủ bốn phương thiên địa nhưng địa vị đặc thù không thấp hơn ba vị thánh hoàng của động Hỏa Vân.
Tuy nhiên bản thân hắn cũng bị cố tỏa tại tinh không, không thể tự do, tối đa chỉ có thể dùng hóa thân hàng lâm, duy trì không được bao lâu. Lúc trước hắn dùng huyết tế thượng cổ khiến cho Huyền Vũ ngưng tụ phân thân nguyên thần, kỳ thật cũng không được quá lâu, tối đa cũng chỉ được ba trăm năm, lần này hấp thụ hai đoàn tinh huyết Huyền Tiên thì phân thân dường như lại có dấu hiệu tiến thêm một bước, chẳng những có thể kéo dài thời gian mà chiến lực cũng có đột phá, vào lúc kiến tạo lục đạo luân hồi sẽ có trợ giúp đắc lực.
Nhạc Vũ cười khẽ rồi bước vào hành cung, những cung vệ đang há hố mồm miệng đều bừng tỉnh, chỉ một thoáng đã có chín tiếng chuông liên tục vang lên chấn động thiên thành, toàn bộ hành cung náo nhiệt, vô số độn quang từ các nơi vút lên tụ hội.
Đầu tiên tìm đến chính là Cự Linh Thần, sau đó là mấy người Hiên Viên Thu cùng Vi Minh Tử, ba tam công dùng tên giả cũng theo sát phía sau.
Bước lên ngọc liễn tứ long do bộ hạ Cự Linh Thần mang tới, Nhạc Vũ nhìn qua đại thành đã khuếch trương gấp mười lần, không khỏi tán thán:
- Huyền Vũ Thiên Nguyên trận cải biến không tệ, thời gian trăm năm đã khuếch trương thiên thành lên mấy chục lần, có thể biến hóa linh hoạt, uy lực đại trận đột phá, cũng không biết là thủ bút của tông sư trận đạo nào?
Vi Minh Tử sớm biết Nhạc Vũ sẽ hỏi như thế nên tiến lên trước một bước nói:
- Là Song Liên đạo nhân, đệ tử ký danh của Tiệt Giáo Kim Linh thánh mẫu, vào tám mươi năm trước mấy người chúng ta treo biển chiêu hiền mời tông sư trận đạo trọng thiết lại đại trận thiên đình ta thì sau đó không lâu Song Liên đạo nhân dùng một bức trận đồ nghe nói chính là Kim Linh thánh mẫu tự tay vẽ ra, hiện giờ mới chỉ hoàn thành một phần sáu nhưng đã có thể bao phủ vạn dặm.
- Song Liên đạo nhân, Kim Linh thánh mẫu?
Nhạc Vũ nhíu mày tiếp lấy tờ trận đồ, trong lòng thầm kinh ngạc nhưng vẫn thản nhiên:
- Việc này ta hiểu rồi, qua một thời gian sẽ mời Song Liên đạo nhân tới cho ta gặp mặt. Ngày sau Kim Linh thánh mẫu có việc mừng cần chuẩn bị lễ trọng!
Hắn nói xong lại nhìn Hiên Viên Thu nói:
- Nghe nói này Hỏa Nghê Yêu Thánh Nghê Vân trước đó vài ngày đã đưa chiến thư cho ta?
Hiên Viên Thu hơi cúi người, đem hai tờ chiến thiếp trước người nói:
- Không chỉ là Nghê Vân, ngay cả Thác Bạt Già Thiên cũng có chiến thư đến! Trước sau chỉ kém nửa tuần.
Nhạc Vũ vẫy tay hút lấy hai tờ thiếp chế từ vật liệu đặc thù tới trước người, vừa mới cầm vào thì thấy tờ thiếp này đột nhiên bộc phát, một đoàn bạch lôi bùng nổ, khí tức cuồng liệt khiến tim người đập mạnh.
Nhạc Vũ nheo mắt hừ lạnh, còn chưa để cho lôi kiếp bộc phát thì đại thủ đã miết lên ép cả tờ thiếp lẫn bạch lôi trở về như cũ là hai tờ chiến thiếp.
Một màn quỷ dị như vậy cũng chỉ có mấy người bên cạnh Nhạc Vũ nhìn thấy. Đồng tử Hiên Viên Thu co rút lại, lộ vẻ kinh ngạc, thần sắc ba người Ất Khổ ẩn sau mặt nạ cũng khẽ biến, ý kính nể càng dày đặc, vô thức nhớ lại lời Nhạc Vũ trước kia, thần thông như thế thật xứng là chủ nhân của bọn họ.
- Chút tài mọn mà thôi, cũng dám đến dò hư thật!
Cười khẽ một tiếng, Nhạc Vũ nhìn lại thời gian trên hai tờ thiếp tuy cách xa nửa tháng nhưng thời gian giao chiến lại chỉ chênh lệch ba ngày, thời hạn ba tháng cũng chỉ còn lại hơn mười ngày mà thôi.
- Định xa luân chiến sao?
Nhạc Vũ lại càng xem thường, cảm giác nét chữ trên thiếp như long xà uốn lượn nhưng đã mất đi khí phách..
Hắn tiện tay ném cho Đoan Mộc Thu nói:
- Hồi âm cho Nghê Vân, mười ngày sau ta sẽ chờ hắn cách bắc Các Linh sơn tỷ dặm, sẽ là một trận không mượn lực linh trận như hắn mong muốn!
Vi Minh Tử cùng Ngụy Thanh sớm đã vui mừng quá đỗi, mặc dù tu vi hơi thấp hơn mọi người nhưng cũng biết thủ đoạn vừa rồi của Nhạc Vũ cao siêu như thế nào, lúc này nghe vậy chấn động khom người lĩnh mệnh, Vi Minh Tử lại càng hơi cúi người nói:
- Tả thừa Hiên Viên vài ngày trước có từng nhắc qua mấy vị Hỗn Độn Kim Tiên thái cổ phương bắc lần này tựa hồ muốn nhúng tay, bệ hạ cần coi chừng!
Đoan Mộc Thu cũng vui vẻ, thấy ánh mắt Nhạc Vũ thì vội vàng nghiêm mặt:
- Thật có việc này! Ly Hạ thần thông thâm bất khả trắc, cần nhất là coi chừng Yêu tộc ám toán. Ngoài ra qua thời gian trăm năm, hai người kia có Hỗn Độn Kim Tiên tương trợ, chỉ sợ pháp lực cũng tăng lên không ít, không thể khinh thị, càng có khả năng mượn được siêu phẩm Linh Bảo, không thể khinh thị
Hắn vừa dứt lời mới cảm giác xung quanh bình tĩnh đáng sợ, nhìn ra mới thấy mấy người bọn họ ở gần, còn lại đều bị huyễn thuật che mắt không thấy gì khác thường!
Nhạc Vũ như có điều suy nghĩ ngược lại chưa phát giác ra Đoan Mộc Thu có chút gì không ổn, nếu như thật có mấy vị thái cổ nhúng tay vậy thì trận chiến này quả nhiên có chút khó giải quyết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.