Chương trước
Chương sau

Ý đạo hữu là muốn chúng ta gia nhập Thiên Đình?
Ánh mắt người đứng ngoài cùng bên trái chợt run rẩy, bất quá khi nhìn qua tờ phù triện thì tỉnh ngộ, lại buột miệng tán thưởng:
-, Tu vi phù pháp của đạo hữu thật cao sâu! Với cảnh giới Ngọc Tiên nhưng còn vượt qua một số lão hữu của ta, thiên tư như vậy có thể vấn đỉnh đại đạo, nhưng sao đến giờ lại khuất thân làm An Thiên Huyền Thánh Đại Đế?
Với tạo nghệ trận phù của người này hiểu rất rõ trận pháp khống hồn trên linh phù gần như hoàn hảo. Tuy nói là ba ngàn năm sẽ mất đi hiệu lực nhưng là do tu vi của bọn họ tương đối cao, dựa vào hồn lực cường hoành ngày đêm gột rửa để ấn phù phai mờ, đổi lại là Thái Ất Chân Tiên thì dù cho qua mấy ngàn năm cũng khó thoát thân.
- Việc này không quan hệ tới bọn ngươi, dĩ nhiên ta có nỗi khổ tiêng!
Nhạc Vũ cười hắc hắc, trong lòng sớm có sở liệu, ba người này bị phong ấn đã lâu, ấn tượng với thiên đình chắc là còn dừng lại lúc Thiên Ma tập kích, Hồng Hoang nứt vỡ, chức vụ thiên đình thậm chí đến giờ cũng không được chào đón, nói chi là thời thượng cổ.
Tiếp đó hắn rút ra mấy quyển trục đồng dạng làm từ da rồng nhưng đổi lại máu rồng thuần khiết nói:
- Ba tờ phù triện này có thể đảm bảo cho các ngươi thời gian ba mươi năm không bị vu lực xâm nhập. Ta cũng hứa hẹn sau 3000 sẽ để các ngươi đi, nếu ba vị chịu đáp ứng thì mời báo danh.
Ba người vẫn im lặng, hồi lâu vẫn là lão giả kia mở miệng hỏi:
- Trong ba ngàn năm này chúng ta có thể hiệu lực nhưng không biết sau đó thế nào, chẳng lẽ đạo hữu không sợ chúng ta thoát thân trả thù?
Nhạc Vũ nghe vậy cười ha hả:
- Nếu sau 3000 mà ta vẫn không thể khiến cho các ngươi chân tâm hiệu lực thì dĩ nhiên để các ngươi tùy ý rời đi! Uyên Minh ta ngay cả Đại La Kim Tiên còn không sợ vậy thì sợ gì Thái Thanh Huyền Tiên? Nếu thật sự chết trong tay các ngươi cũng là do mệnh ta nên thế!
Tuy là dùng ngữ khí của Uyên Minh nhưng trong lời của Nhạc Vũ cũng lộ ra vài phần chân tâm thật ý.
Thời cơ chứng đạo tốt nhất của hắn là trong ba ngàn năm tới, nếu khi đó chưa thể chứng nhận tựu đại đạo thì chắc chắn sẽ có kết quả vẫn lạc, tuyệt không có bất luận đường lui nào có thể đi.
Lão nhân kia lộ vẻ kinh ngạc, tiếp đó không chút do dự quỳ gối:
, - Nếu như thế, bản thân Ất Khổ bái kiến Đại Đế! Trong 3000 nhất định tận tâm tận lực để báo ân phóng thích của Đại Đế.
Nhạc Vũ mỉm cười, điền vào trong một quyển trục đã viết đầy chữ thêm một dòng Ất Khổ Thái Sư như rồng bay phượng múa rồi dùng Long Hoàng An Thiên Tỉ triện xuống.
Sau đó hắn thấy lực tín nguyện của chừng ba trăm tỷ người trong Huyền Minh an thiên khuê đều phân lưu mà đi, hướng về Ất Khổ chân nhân, những tử khí trong ấn tỉ vốn có chút lay động lại tăng thêm rất nhiều.
Tâm niệm Nhạc Vũ vừa động, đem đại bộ phận lực tín nguyện thu vào ngọc khuê, còn lại số lượng chừng trăm vạn đều tuôn vào Ất Khổ.
Ba người này đều là Thái Thanh Huyền Tiên hàng thật giá thật, lực tín nguyện của ba trăm tỷ người dù sao đối với hắn cũng vô dụng, để cho bọn họ sẽ giúp ích rất nhiều.
Ất Khổ cũng không dị nghị, lại hướng Nhạc Vũ thi lễ lộ vẻ cảm kích.
Nhạc Vũ bất giác cười nhẹ, biết hành động vừa rồi của mình trong mắt Ất Khổ là cố ý miễn đi nỗi khổ bị thần lực xâm nhiễm cho lão, cũng không giải thích mà quay sang hai người còn lại. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: truyentop.net
Hai người trung niên thấy thế vẫn chần chừ rồi rốt cuộc lần lượt quỳ xuống tham bái.
- Bần đạo Vương Long, bái kiến An Thiên Huyền Thánh Đại Đế!
- Bần đạo Nam Cát nguyện hiệu lực cho Đại Đế 3000 năm!
Nhạc Vũ cười ha hả, lần lượt viết ra trong hai quyển trục hai dòng là Vương Long - Thái Phó, Nam Cát - Thái Úy rồi triện ngọc ấn lên.
Sau một khắc, trong ấn ngọc lại chấn động ròi tử khí cuồn cuộn cơ hồ phá tan đỉnh điện vọt lên trời xanh, vào khắc cuối cùng mới bị Nhạc Vũ áp chế.
Trong Long Hoàng An Thiên Tỉ đột nhiên hiện ra tiểu long tử sắc hai sừng, móng có năm vuốt, dài chưa đến nửa tấc và một đầu Phượng Hoàng tử sắc trên đầu có ba màu lưu chuyển bên trong.
Nhạc Vũ biết đây là khí vận hiển hóa, tuy chưa phải là Chân Long Chân Hoàng nhưng cũng vô cùng mừng rỡ.
Đã có ba vị Thái Thanh Huyền Tiên trợ giúp, căn cơ đế đình và khí vận bản than quả nhiên càng thêm vững chắc. Đang lúc muốn lên tiếng thì Nhạc Vũ lại nhíu mày, trầm mặc lại, qua một lát thì ngoài đại môn có hai người đi vào.
Một người trong đó đúng là Cự Linh Thần, mặt mũi tràn đầy khuất nhục oán hận, một người khác chính là Hữu Thừa Vi Minh Tử của Đế Đình.
Cả hai đi vào cửa điện thì đứng lại thi lễ rồi Vi Minh Tử cung kính:
, - Bệ Hạ! Phía bắc có rất nhiều đại binh Yêu Hoàng tiếp cận từ hôm qua đến nay đã tiến vào ngàn dặm, Cực Linh Phá Quân Thần Tướng mặc dù nắm 60 vạn đại quân nhưng vô lực chống cự. Hiện giờ lòng người ở các nước do đế đình ta quản lý đều hoang mang,
Tín đồ sợ thanh thế Yêu tộc nên ngày càng tiêu giảm! Kính xin Đại Đế sớm quyết định.
Ba người trong điện nghe vậy đều lặng ngắt nhìn về phía trên vẻ cổ quái.
Nhạc Vũ lại không chút nào để ý:
- Đế đình ta làm việc đường đường chính chính. Cứ tiên lễ hậu binh, do ngươi lựa chọn sứ giả thương lượng với yêu hoàng để bọn họ rời khỏi biên cảnh đế đình, bồi thường tổn thất.
Thần sắc Vi Minh Tử ngoài đình ảm đạm, há miệng muốn nói rồi lại im lặng, cẩn thận ngẫm lại ngoại trừ An Thiên Huyền Thánh Đại Đế tự mình xuất chiến thì không còn cách nào khác, Cự Linh Thần thì không nhịn được quát lớn:
- Bệ Hạ! Những Yêu Hoàng, rõ ràng là bị người sai sử dám to gan lớn mật như vậy xâm phạm đế đình ta, khiến sứ giả đi chỉ rước lấy nhục, chi bằng dốc sức chiến một trận!
- Hồ đồ!
Nhạc Vũ không chút nào động dung, chỉ lạnh lùng nói:
- Dám đứng trong cung đình gào thét, ngươi thật to gan! Còn không lui ra cho ta!
Cự Linh Thần cứng miệng, cũng không biết nói gì cho phải, cuối cùng đành ảm đạm cung kính dập đầu quay người rời đi.
Vi Minh Tử cũng đồng dạng thi lễ rồi thở dài quay ra, thầm hỏi Đại Đế trì hoãn chậm chạp không chịu xuất chiến, chẳng lẽ là thương thế cách đây ít năm chưa lành?
Đang suy nghĩ mông lung thì chợt trong lòng khẽ động nhìn về tẩm cung, dùng độc môn bí truyền vọng khí pháp quan sát thì thấy rõ ràng trên điện có một long một phượng đay bay lượn.
Hắn vô cùng kinh hãi, mấy ngày trước hắn còn từng nhìn qua một lần thấy khí vận đế đình có phần tiêu giảm, sao lúc này lại có khí tượng đại hưng?
Xem khí tượng Long Phượng ngoại trừ vẻ trầm ổn còn ẩn ước khí sát phạt, loáng thoáng có thể nghe thấy tiếng long ngâm phượng hót, giương nanh múa vuốt, rõ ràng là xu thế khí thôn sơn hà! Theo như sở học Huyền Tinh xu đấu pháp của hắn thì chủ về đao binh, tiềm long thăng khởi.
- Sao có thể như thế? Chắc trong mấy ngày qua đã có biến cố?
Vi Minh Tử trăm mối vẫn không có cách giải, hơi lắc đầu, quay người rời đi, việc này cũng không cần nghĩ thêm, ít nhất không đến nỗi quá mức lo lắng.
Những Yêu Hoàng kia hung hăng ngang ngược đã quen, lại có chỗ dựa Yêu Thánh nên tuyệt sẽ không từ bỏ ý đồ nhưng khí tượng đế đình không giảm mà thăng, kết cục thế nào bản thân hắn cũng không thể rõ ràng.
Cự Linh Thần cùng Vi Minh Tử vừa đi, ba người trong điện đồng thời thu hồi dị sắc. Họ đều trông thấy biến hóa khí vận của Long Hoàng An Thiên Tỉ nên cũng không cho rằng Nhạc Vũ bại vong, ngược lại là vận thế cực thịnh.
Nhạc Vũ giống như chưa tỉnh, trực tiếp đem ba đoàn hỏa diễm bạch sắc hai tầng đến trước ba người nói:
- Ba người các ngươi đều do ta cứu từ thần quốc của Ngân Linh Tử nên dễ bị người nhận ra cân cước, cần đổi lại thân phận! Cái Ba đoàn linh diễm này chính là Tiên Thiên Đâu Suất Khôn Viêm Chân Hỏa cùng Tiên Thiên Ba La Thần Diễm có thể giúp các ngươi sử dụng huyễn thuật đến 3000 năm!
Ba người cả kinh, cẩn thận từng li từng tí nắm lấy đoàn bạch diễm vào tay lại càng khiếp sợ, trong hai chủng Tiên Thiên thần diễm này người khác muốn tìm một thứ cũng không được nhưng trong tay người này lại có tới hai, thân gia cũng quá mức phong hậu.
Nhạc Vũ nói xong lại ném ra một số linh đan đạo p hù, thêm một số tài liệu luyện khí cực kỳ trân quý, thản nhiên nói:
- Ta biết các ngươi đã bị nhốt mấy vạn năm, trọng thương chưa lành, trong tay chắc cũng không có linh bảo phù hợp, những thứ này chuẩn bị cho cuộc chiến ngày sau, bên dưới linh sơn này có Tiên Thiên băng tâm linh diễm có thể luyện khí. Tóm lại sau ba năm ta muốn thấy các ngươi có thể chinh chiến tứ phương!
Ất Khổ lộ vẻ kỳ lạ, tuy biết ý của Nhạc Vũ trong vòng ba năm không muốn bọn họ trợ trận nhưng vẫn vui vẻ tuân mệnh thu hồi toàn bộ các thứ kia, cũng bớt đi lắng là dùng những lực tín nguyện này dễ dàng tổn hại tu vi, hiệu lực cho thiên đình càng dính thêm sát nghiệt nhưng hiện giờ hiệu lực cho vị Đại Đế này coi như không tệ.
Vẫy tay bảo ba người thối lui, Nhạc Vũ nội thị vào trong đan điền thì thấy
Phù trận Ngũ Sắc Thần Quang đang phát sáng rạng rỡ, trong lòng vui vẻ vì từ trước khi tiến vào sát trận Tiên Thiên thì trận phù này đã hoàn thành một nửa, chỉ cần đợi đến khi kiếm trận ngũ sắc này thành hình thì Ngũ Sắc Thần Quang đã tới biên giới đột phá.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.