Chương trước
Chương sau

Trong phạm vi mười vạn trượng chung quanh Huyền Quy lúc này thủy linh lực dày đặc đến cực hạn, thậm chí bài khai tất cả những linh lực còn lại trong Ngũ Hành.
Cự quy ngẩng đầu rít lên một tiếng chấn động, một con hỏa điểu lam sắc có đôi cánh giang ra gần 300 trượng bị nó cắn chặt rồi nuốt chửng vào bụng.
Lực Băng Diễm tuy đem phía trước cự quy đông cứng nhưng chỉ một thoáng sau lại bi tinh lực của nó tan rã toàn bộ.
- Huyền Vũ thần hàng?
Hỏa Minh Chân Quân bất giác hít vào một hơi khí lạnh, trong lòng kinh dị, ngay cả tinh huyết bản thân bị Huyền Quy thôn phệ cũng không có cảm giác. Sát cơ trong mắt càng tăng lên, lại lấy chiếc bình ngọc ra, trên mặt hiện lên vẻ đau lòng đổ ra hai mươi mấy viên ngọc tủy lam sắc vào ngọc bàn hỏa diễm.
Bốn mươi chín đầu Tam Túc Kim Ô lúc này tuy hình thể không tăng nhưng vũ linh bên ngoài dùng lam diễm thuần khiết ngưng kết cũng hiện ra vô số phù văn như Huyền Quy tấn rông về mai rùa. Khi thủy hỏa giao kích thì thấy vô số bụi băng tứ tán, trong thạch điện vang lên tiếng nổ vang dội.
Đợi đến khi lam quang chói mắt tán đi thì thân hình Huyền Quy đã hoàn toàn vỡ nát chỉ còn lại phần đuôi là nguyên vẹn
Hình thể cự điểu lam diễm bốn mươi chín đầu thì co vào một phần mười.
Sặc mặt Hỏa Minh Chân Quân khó coi đến cực điểm nhìn về cửa:
- Hay cho Quảng Thái chân nhân, lúc này chưa tới lúc liều mạng thì chắc phải đợi cho tám thức Thủy Vân Kiếm sử xong đem Huyền Vũ chân thân đưa tới không thành? Ngươi còn giữ lại thủ đoạn làm gì? Là ở phòng bị Hỏa Minh a? Chọc giận ta, đợi đến lúc bản thể lão tử cảm giác được thiêu hết toàn bộ Phong Tượng tông các ngươi là xong việc.
Tử bào tu sĩ thần sắc xấu hổ, cũng không tức giận mà nhìn về Nhạc Vũ lộ ra vài phần không tin:
- Cái này đúng là tám thức Thủy Vân Kiếm? Làm sao có thể?
Hơi do dự một chút, trong tay áo của hắn liền có ba viên hoàng châu bên ngoài phủ đầy phù văn tế lên không trung đánh về phía Huyền Quy. Mấy viên hoàng châu vỡ tung rồi một luồng cương phong mãnh liệt có thể thôn phệ thần hồn cuộn ra. Bên trong cũng không biết hàm chứa vật gì nhưng những nơi cương phong đi qua đều bị ăn mòn, mặt đất vốn kiên cố trong nháy mắt bị thủng lỗ chỗ.
Ngay cả thủy dịch trong thân thể Huyền Quy cũng bị phong lực này thôn phệ tan rã từng chút, toàn thân nhìn không ra bộ dạng. Quanh người Nhạc Vũ cũng chỉ còn một tầng lam quang mỏng manh đang giãy dụa không tan.
Lúc này trong thạch điện truyền ra một tràng cười còn điên cuồng hơn Hỏa Minh Chân Quân mấy phần. Xa Linh chẳng biết lúc nào đã đem 81 cây hắc châm trước người rồi phun ra một ngụm thanh khí bên trên. Toàn bộ thân hình lại ngay lập tức trở nên khô gầy, trên mặt nổi lên màu hồng như bị bạo bệnh, mất đi tất cả sinh khí.
Chỉ là ánh mắt Xa Linh lúc này lại vô cùng cuồng ngạo:
- Thủy Vân Uyên Minh, hắc hắc, ngày đó ngươi làm nhục hai sư huynh đệ ta có nghĩ tới ngày hôm nay? Xa Linh ta có thù tất báo, nhục nhã lúc trước hôm nay sẽ trả lại gấp trăm lần. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
81 cây hắc châm được thanh khí trợ giúp nên có khí thế bạo tăng, thôn thổ linh lực thiên địa rồi đột nhiên như bạo vũ đánh tới thủy quang trước người Nhạc Vũ, so với Băng Diễm Tam Túc Kim Ô còn sắc bén hơn. Đến khi cách người Nhạc Vũ 50 trượng thì tốc độ giảm xuống đến mức mắt thường có thể nhìn thấy được nhưng vẫn từng chút nhích tới, phảng phất không gì có thể kháng cự.
Tử bào tu sĩ và Như Tâm đạo nhân đều nhíu mày, có chút ảo não nhưng cũng không ra tay ngăn cản.
Hỏa Minh Chân Quân thấy thế lại cười to:
- Thái Âm Hắc Thủy châm? Huyền Nguyên thổ linh quyết? Quả nhiên là đủ điên cuồng để yên tâm, sau ngày hôm nay ta sẽ bổ sung cho bảy thành linh nguyên hao tổn của ngươi. Nếu như Uyên Minh này có thể sống sót qua Cửu cực chiếu phách thuật thì tặng cho tặng cho ngươi để bào chế?
Xa Linh lộ vẻ cuồng hỉ, ngay cả Như Tâm đạo nhân vốn trầm ổn cũng lộ vẻ động tâm.
Nhạc Vũ dường như không hề phát giác bản thân đang gặp nguy cơ, tất cả tâm thần toàn lực nắm bắt cảm giác mơ hồ đang tạo ra ở trong đầu, thêm cả kiếm lộ phiêu hốt bất định sinh diệt bất tuyệt.
Cuối cùng kiếm quang như cầu vồng hình thành trong ý thức thì kiếm thứ mười bảy của Nhạc Vũ cũng đâm ra như sấm sét lóe sáng chói lòa tầng không nhưng không lưu loát như trước đó mà xu thế kiếm ảnh hoàn toàn bất đồng, kiếm ý thông minh, liền lạc.
Thủy quang còn lại quanh người hắn bỗng như vòi rồng dấy lên hấp dẫn lại thủy khí bị đánh tan trong điện thành, khí tức Nhạc Vũ cũng biến đổi, một thân bạch y nhiễm máu hoàn toàn phảng phất phiêu hốt xuất trần, cả người như vực sâu biển lớn, thâm thúy mênh mông, vô cùng vô tận.
- Thiên hạ vạn thú vạn cầm, Bạch Hổ chưởng kim, vạn vật không chịu nổi sắc bén, Thanh Long chưởng mộc, có thể khu sử sinh khí vạn vật, Chu Tước chưởng hỏa, thế gian không có gì không dung. Duy Huyền Vũ chưởng nước, bao dung vạn vật, có chí bảo nào khó phá thì kiếm này của ta, dù pháp lực suy nhược nhưng dựng ở đây lại khiến vạn pháp khó làm thương tổn.
Tiếng nói vừa dứt, vòng xoáy do cương phong chuyển động theo đó cuộn lên, Huyền Quy phá tán theo đó lại xuất hiện trước mặt mọi người.
Thanh thế của nó đã không như lúc trước mà cũng mênh mông như biển lớn.
Tám mươi mốt cây Thái Âm Hắc Thủy châm bị cự quy dẫm nát dưới lòng bàn chân, không thể động đậy.
Xa Linh phun ra một ngụm máu tươi, thần sắc giận dữ đến cực hạn.
Hỏa Minh chân nhân nhìn lại bức bích họa Huyền Vũ, tâm niệm vừa động nhưng cuối cùng không phá hủy. Từ lúc kiếm thứ sáu của Uyên Minh đã gần hoàn thành thì đã không cần liếc nhìn bích hoạ mà chỉ cần theo đồ án này đã có thể tìm hiểu ra tám thức kiếm quyết. Lúc này lại ra tay chỉ là lãng phí pháp lực mà thôi.
Bất quá đến lúc này thì hắn cũng không còn chiến ý trước khi bản thể tìm đến trảm sát người này.
Ngược lại tử bảo tu sĩ lại có mấy phần lo lắng. Một đạo tử quang bắn lên, là một pháp bảo hình núi gặp gió trướng lên đến hơn trăm trượng.
Bất quá vào lúc này thì trong mắt hắn lại hiện ra một tia dị sắc nhìn lại sau lưng thì thấy một luồng hỏa quang đang bắn tới.
Trong lúc mơ hồ, có thể nhìn ra là một con Tam Túc Kim Ô cực lớn, khí thế rừng rực như mặt trời hạ xuống, cưỡng ép xuyên qua cấm chế của lôi trận vẫn chưa hoàn toàn hồi phục đến trước cửa điện.
Lúc pháp tướng tán đi là một nhân ảnh giống hệt hồng bào tu sĩ.
Tất cả cấm chế của lôi trận bên trong thạch điện tựa như không thể khống chế liên tiếp dẫn động. Toàn bộ các linh trận của Vạn lôi điện cũng trào ra từng đợt linh lực mãnh liệt, vô số lôi lực tụ về nơi này.
Vị "Hỏa Minh Chân Quân" mới đến này lại không hề để ý, âm trầm nhìn vào trong điện rồi ném ra một đoàn hỏa viêm bay qua vạn trượng. Chân hình Huyền Quy mà với lực của hai Thái Ất Chân Tiên cũng khó phá lập tức bị bốc hơi hơn phân nưaer.
- Thái Dương Chân Hỏa, Hóa Nhật Dương Viêm quyết
Đồng tử tử bào tu sĩ co rút thành hình trâm, trong mắt lộ vẻ sợ hãi kiêng kị rồi lại cảm thấy nhẹ nhõm. Tu sĩ Thủy Vân tông trước mặt tuy không có bối cảnh như Phong Tượng tông bọn họ nhưng thiên tư quá mức kinh người, nếu hôm nay buông tha thì không biết ngày sau sẽ thế nào.
Thần tình Xa Linh vốn hơi ảm đạm nhưng lúc này thấy thế lại kinh hỉ, biết bản thể Hỏa Minh Chân Quân khác với hóa thân, tuy hóa thân dùng một đóa Hải Lam càn liên có được tám phần pháp lực bản thể nhưng lại chỉ có thể dùng đạo pháp tầm thường kháng địch.
Bản tôn chỉ bằng một môn Hóa Nhật Dương Viêm quyết thì chiến lực đã hoàn toàn khác biệt với phân thân.
Một vị Hỏa Minh Chân Quân khác đứng trong điện lại cười to không dứt.
Nhạc Vũ vẫn lạnh nhạt, nhìn hồng bào tu sĩ cách đó không xa mang ý thương cảm giống như nhìn mọi người trong Phong Tượng tông, tiếp đó cười giễu lấy ra hồ lô hồng sắc, tay trái vỗ mạnh vào đáy bắn ra một đạo tử quang chụp vào bản tôn Hỏa Minh Chân Quân.
Không đợi hồng bào tu sĩ lần nữa thôi phát Thái Dương Chân Hỏa cùng Hóa Nhật Dương Viêm quyết, tử quang đã trùm lên thân thể hắn. Chỉ một thoáng sắc mặt Hỏa Minh Chân Quân đã chuyển tím xanh, thần hồn cường đại trong nháy mắt cũng theo đó khô héo gấp trăm lần.
Một thân tu vi pháp lực của người này quả thực mênh mông, vẫn sống sót qua một kích của Tán Phách Thần Quang. Bất quá một chút Thái Dương Chân Hỏa còn lại trong người lập tức không khống chế được lộ ra ngoài cơ thể.
Hóa thân Hỏa Minh Chân Quân trước người Nhạc Vũ lập tức vừa sợ vừa giận, càng thêm ẩn hàm vô tận đau đớn gào thét:
- Đây là Cửu Cửu Tán Phách Thần Quang, trong tay ngươi chính là Cửu Cửu Hồng Vân Tán Phách Hồ Lô
Nhạc Vũ im lặng không đáp, cũng không áp chế pháp lực hùng hậu trong cơ thể, tùy ý để chân khí Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân như sông lớn cuồn cuộn trong kinh mạch. Một khí thế ngập trời bắn lên, hồi bảo kính nhị sắc hồng lam theo đó đằng không. Băng Diễm tuyệt quang tầng thứ hai mươi mốt giáng xuống nổ nát hơn phân nửa nhân ảnh hồng bào trước mặt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.