Chương trước
Chương sau

- Đây là Cửu Chuyển Huyền Công?
Khi hồn niệm của Nhạc Vũ rót vào bên trong tinh thạch, vô số tin tức liền chảy tới, hắn chỉ cảm thấy trong nội tâm run lên từng đợt khó hiểu.
Cảm giác đầu tiên là phức tạp, vô luận là Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang hay Thanh Đế Trường Sinh Quyết cùng Lưỡng Nghi Ly Hợp Nguyên Từ, đều xa xa không thể sánh bằng.
Nội dung thâm ảo phức tạp bên trong hơn cao gấp mấy lần có thừa!
Bên trong không chỉ có pháp môn rèn luyện thân thể, còn có giải thích về "Đạo", thật sự vô cùng phong phú.
- Chẳng thể trách! Vào thời thượng cổ đã có truyền thuyết Cửu Chuyển Huyền Công là một trong ba ngàn đại đạo Hồng Quân lưu lại, là loại pháp môn duy nhất có sức thuyết phục…
Nhạc Vũ nhíu mày thoáng thể ngộ, liền nhận được ích lợi không nhỏ.
Cách tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công cực kỳ đơn giản, lúc đầu chỉ cần dựa theo lộ tuyến công pháp riêng vận chuyển pháp lực là xong, đương nhiên nếu có chút thiên địa kỳ trân phụ trợ tu hành, hiệu quả càng tốt hơn.
Phương pháp này chú ý chính là tích lũy, tiến hành theo chất lượng, đối với căn cơ vô cùng xem trọng. Tiếp theo chính là bản thân lĩnh ngộ về quy luật thiên đạo, không đạt tới trình độ nhất định đem dung nhập vào trong thân thể huyết mạch bản thân, cũng thật sự khó thành công.
Tỷ như Ngân Linh Tử, tìm hiểu đại lượng thời gian thông đạo, đều dung nhập vào trong bản thân tinh huyết, khiến thân thể pháp lực đều gia tăng gấp bội lần!
Trong lòng thầm tán thưởng, Nhạc Vũ liền bắt đầu đem mấy tin tức này ghi chép lại, đến mặt sau chợt lộ vẻ ngạc nhiên.
Chúc Long kia đã đem toàn bộ thể ngộ cả đời về Cửu Chuyển Huyền Công ghi chép bên trong. Khiến số lượng tin tức bên trong rất lớn, Nhạc Vũ chỉ có thể vội vàng lướt qua, nhưng dù chỉ là bộ phận đơn giản nhất cũng làm cho hắn đạt được ích lợi không nhỏ.
Sau đó đến cuối cùng vẻ mặt Nhạc Vũ chợt ngẩn ra. Hắn cảm giác trong đầu chợt đau đớn, tinh thần cơ hồ tiếp cận hỏng mất.
Trong bản ghi chép tới cuối cùng, ngữ khí đã gần như điên cuồng. Cơ hồ chỉ mười mấy chữ đều dùng hồn niệm lưu lại những từ "không có khả năng" gì đó. Ý niệm cuồng loạn làm người khác thật khó thể thích ứng, mặc dù kéo dài sau mấy vạn năm nhưng đạo hồn niệm kia cũng làm Nhạc Vũ khó thể thừa nhận.
Mãi cho tới sau cùng còn chuyển sang trào phúng mãnh liệt.
- Không thông không thông, đúng là rắm chó!
- Hồng Quân nói dối, không muốn cho người dùng lực chứng đạo, thật lấy thiên hạ hào kiệt không ai nhận thức ra sao?
- Nếu dùng công pháp này tu luyện, hoặc có thể trở thành mạnh mẽ nhất trên đời này, nhưng khó mong đạt hỗn nguyên. Hồng Quân Tam Thanh, kỳ tâm đáng tru giết…
- Ngày sau nếu ta có thể tỉnh lại, nếu thấy công pháp này có thể nghĩ biện pháp tu tập…
Cảm thụ được trong câu nói ẩn chứa vẻ lãnh trào, Nhạc Vũ cơ hồ có thể cảm nhận được khi đó người kia dùng hồn niệm ghi chép lại đoạn văn này, khóe môi đang lộ ra ý cười.
Qua hồi lâu Nhạc Vũ mới dần dần khôi phục lại từ trong nỗi kinh ngạc, trong mắt tràn ngập vẻ khó tin.
Hồng Quân là Đạo môn tổ sư, truyền thuyết trước khi hồng hoang sơ khai đã tồn tại. Nhân vật như vậy, sao có thể làm giả công pháp thần thông bực này?
Nhưng thân phận của người kia cũng bất phàm, nếu nói từ đầu cũng sinh thời thái cổ với Hồng Quân. Năm đó Đông Hoàng Thái Nhất chết trong cuộc chiến, vị Yêu Thánh Chúc Long này cơ hồ đã tự lực khởi động nửa giang sơn Yêu tộc. Cùng mười hai Vu Thần chiến đấu tới mấy ngàn năm mới vẫn lạc.
Thực lực chỉ đứng sau vài vị Đạo tổ, vì vậy lời nói phải có chút căn cứ.
- Hoặc Hồng Quân đạo nhân sáng chế ra bộ Cửu Chuyển Huyền Công này hắn không cách nào lĩnh hội mà thôi. Hoặc bản thân phương pháp này đã có sai lệch…
Vào thời thượng cổ, tuy Hồng Quân từng giảng đạo mấy vạn năm, nhưng ngoại trừ Tử Khuyết Thiên Chương, lại chưa bao giờ đem ba ngàn đại đạo ghi chép lại trong văn tự.
Đời sau truyền lại thần thông công quyết đều chỉ là nghe người kể lại. Nếu bản thân còn chưa hoàn toàn lĩnh hội, như vậy ghi chép lại Cửu Chuyển Huyền Công tự nhiên cũng sẽ có sai lầm.
Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, cũng không tiếp tục quản tới, sau khi ghi nhớ toàn bộ liền đem viên tinh thạch ném vào trong tu di không gian.
Nhưng có những lời nói của Chúc Long kia, trong lòng hắn rốt cục cũng tồn tại vài phần phòng bị. Dù sao suốt mười mấy vạn năm cũng chứng thật không có người nào tu luyện thành công môn thần thông này.
Vì vậy hắn cũng không lập tức tu luyện, mà đem Đại Phổ Độ Vân Quang Thuật lấy ra.
Đây là một môn đại thần thông truyền thừa từ Tây Phương Giáo. Lần này Nhạc Vũ phòng bị chính là cẩn thận giữ vững tâm hồn của chính mình.
Ngay sau đó đọc được một nửa Nhạc Vũ chợt cảm thấy có chút tiếc nuối. Môn thần thông này vốn là một loại độn thuật, nhưng không thích hợp với hắn, ngược lại Chiến Tuyết có thể tu hành.
Ở mặt sau cùng đồng dạng cũng có ngôn ngữ Chúc Long lưu lại, nhưng ý niệm ôn hòa hơn rất nhiều, không còn có vẻ bệnh tâm thần như trước.
- Lấy tín ngưỡng lực của chúng sinh tăng thêm oai lực của độn thuật. Hay cho Đại Phổ Độ Vân Quang Thuật! Tây Phương Giáo chẳng lẽ muốn bắt chước Vu Thần tộc, dành dụm tín ngưỡng lực của tín đồ hay sao? Yêu tộc ta dù là xuống dốc, nhưng với những Vu Thần này xem ra cũng không thể sống mãi lâu dài, lòng ta thật an ủi! Đáng tiếc lại cho người khác đắc lợi…
Sau dòng chữ kia, là tiếng cười lớn không ngừng, vô cùng khoái ý, thật lâu không thôi.
Nhạc Vũ yên lặng, lại đem Vô Tướng Cửu Kiếp Thần Lôi Pháp cầm vào trong tay. Lúc này ánh mắt hắn chợt phát sáng, môn thần thông đại pháp này lại không khác biệt với phương pháp dùng lôi kiếp tu luyện thân thể của hắn bao nhiêu. Chỉ là phương thức tu luyện không giống nhau mà thôi.
Hắn trực tiếp đem kiếp lôi cắn nuốt đồng hóa, mà Vô Tướng Cửu Kiếp Thần Lôi Pháp chậm rãi cướp lấy lực lượng lôi kiếp của thiên địa tiêu hóa hấp thu từng chút một.
Loại trước sẽ lưu lại tận sâu trong tinh thần một phù lực có chữ "Đình". Loại sau sẽ lưu bên trong đan điền ngưng tụ thành một đạo lôi phù.
Giữa song phương không thể so sánh, Nhạc Vũ cũng không thể biết được kết quả của hai loại thần thông so sánh sẽ như thế nào. Nhưng hiển nhiên phương pháp của hắn là học cấp tốc, càng thích hợp cho bản thân hắn cùng Chiến Tuyết. Loại sau chỉ thích hợp cho mấy người Nhạc Trương thị có thể tu hành, giảm bớt rất nhiều nguy hiểm.
Sau đó chỉ cần thoáng tiến hành cải tiến, có thể thích hợp với bản thân của hắn. Khiến bản thân tụ tập hấp thu lực lượng kiếp lôi, uy lực có thể gia tăng gấp mấy lần!
Yêu Thánh Chúc Long lại ghi chép:
- Phương pháp này tuy do dị nhân thái cổ nghĩ ra, không thuộc ba ngàn đại đạo, nhưng lại tinh diệu không kém Cửu Chuyển Huyền Công bao nhiêu. Chỉ tiếc hơn phân nửa bên trong đều chỉ là suy nghĩ chủ quan mà tạo thành. Khó thể tu hành, nếu không như thế có lẽ ta có thể chứng đạo hỗn nguyên…
Lần này ngữ khí của hắn chẳng những vô cùng ôn hòa, bên trong cũng đặc biệt kể lại thể ngộ về môn thần thông này. Rất nhiều chỗ không ổn cũng chỉ ra, thậm chí còn đưa ra không ít phương pháp thay đổi hoàn thiện.
Trong lòng Nhạc Vũ cười khổ, người này thực sự không hổ danh là người hiểu rõ Đạo gia sâu sắc nhất.
Ở bên trong hồn tinh lưu lại những lời này, không những rõ ràng tường tận, hoàn toàn chỉ nói lên mấu chốt tinh điểm bên trong.
- Chẳng thể trách Đạo gia nhất mạch cuối cùng lại ra tay trợ giúp các Vu Thần bao vây tiễu trừ người này! Người này có lẽ có hi vọng nhòm ngó hỗn nguyên nhất ngoài Đông Hoàng Thái Nhất. Nhưng người này cũng thực sự xảo trá, lại có thể chôn lại phục bút Vô Ưu Cung về sau. Nếu hôm nay không phải ta là biến số thiên cơ, nhất định sẽ di họa nhân gian…
Tinh mang trong mắt Nhạc Vũ lóe sáng, không chút do dự bắt đầu tập luyện Vô Tướng Cửu Kiếp Thần Lôi Pháp.
Bốn tầng đầu tiên của phương pháp này không có vấn đề gì, chỉ riêng năm tầng sau người kia cũng có nhiều đính chính. Tới hai tầng cuối cùng ngay cả bản thân của hắn cũng không cách nào hoàn thành, chỉ có thể chỉ điểm ra những nơi thiếu hụt.
Mà môn thần thông đại pháp này ở trong miệng hắn cũng đều là phương pháp chứng đạo hỗn nguyên như Cửu Chuyển Huyền Công, Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang của Khổng Dật chân nhân, xưng là vô thượng thần thông.
Đáng tiếc Cửu Chuyển Huyền Công Hồng Quân cũng không lưu lại toàn bộ phương pháp tu luyện, hơn nữa Khổng Dật chân nhân lại chưa thể ngộ ra Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang, vì thế làm uy lực giảm đi, trong lời nói mang theo ý đáng tiếc.
Còn lại vài môn cũng là vô thượng thần thông, hoặc do vài vị Đạo tổ tu luyện, giữ kín không nói ra, hoặc từ thời thái cổ đã bị thất truyền.
Nhạc Vũ đối với chuyện này cảm thấy nửa tin nửa ngờ, chỉ thoáng đem công pháp thay đổi liền bắt đầu tu hành. Không bao lâu đã tu luyện lên tới tầng thứ hai viên mãn. Thậm chí cả tầng thứ ba cũng hoàn thành gần phân nửa, khi thử diễn lại lôi pháp, quả nhiên uy lực càng thêm gia tăng. Nguồn truyện: Truyện FULL
Bản thân hắn cũng không cảm thấy có điều gì bất thường, chỉ là đem tinh thần của hắn quy kết chỉnh thể, tiếp tục lấy bí pháp tăng cường, chính vì như vậy lại càng tăng thêm uy lực hơn xa lúc trước!
- Lợi hại! Chỉ nói về lực sát thương liền có thể so sánh với Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm tầng mười ba. Bên trong nhiều loại lôi pháp, chỉ sợ sẽ dùng lôi kiếp này làm chủ yếu! Chẳng thể trách hắn lại xưng hô nó là vô thượng thần thông, chứng đạo hỗn nguyên! Hắc! Chẳng lẽ phương pháp này thực sự chứng đạo hỗn nguyên được hay sao?
Trong lòng Nhạc Vũ chợt mừng như điên, tiếp theo cũng âm thầm kinh nghi. Hắn thầm nghĩ muốn thành tựu hỗn nguyên làm sao lại đơn giản đến như vậy?
Lấy trí tuệ của Long tộc kia, cũng chưa từng bổ túc đầy đủ bộ thần thông này có thể thấy được nỗi khó khăn bên trong. Bản thân mình ngày sau cũng chưa chắc có được năng lực như thế, có thể bổ túc xong toàn bộ môn thần thông này.
Chỉ cần còn chưa đạt tới trọn vẹn đầy đủ, đã không được xem là vô thượng thần thông!
Nhạc Vũ lại lấy ra thêm những đồ vật khác, ánh mắt bình tĩnh nhìn Long noãn một lát, tiếp theo vẫy tay mạnh mẽ xé rách không gian, đem Đằng Huyền đang tu hành bên trong Thính Vân Thiên Cung kéo tới trước mắt.
Đi tới tĩnh thất, vẻ mặt Đằng Huyền mờ mịt, vừa nhìn xung quanh, vẻ mặt chợt nghiêm túc, hướng Nhạc Vũ bái lạy.
Nhạc Vũ mỉm cười, cũng không nâng hắn, chỉ thản nhiên hỏi:
- Lần này ta đi ra ngoài, đạt được cơ duyên. Có pháp môn có thể giúp ngươi tiến cấp siêu giai, thẳng vào Thái Ất Chân Tiên cảnh giới. Nhưng phải ngủ say ngàn năm, sinh tử khó liệu, ngươi có bằng lòng hay không?
Đằng Huyền không khỏi ngẩn ra, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc. Đằng Xà bộ tộc cao nhất chỉ có cao giai huyết mạch mà thôi, dù tổ tiên của họ cũng chưa từng bước vào cánh cửa siêu giai. Hắn đạt tới thành tựu như hôm nay tuy chưa chắc thỏa mãn nhưng cũng chỉ đành như thế.
Như thế nào từ miệng chủ nhân chính mình lại có hi vọng thăng cấp siêu giai?
Nhưng trong lòng thoáng nghĩ lại, liền không chút do dự bái xuống, trong miệng nói:
- Đằng Huyền nguyện ý!
Vô luận lời của Nhạc Vũ là thật hay giả, nhưng tín nhiệm của hắn với chủ nhân chưa dao động qua bao giờ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.