Chương trước
Chương sau

Hồn niệm Nhạc Vũ thăm dò vào trong hồ chỉ cảm thấy một lực lượng thần bí đang ngăn trở linh thức, hiển nhiên bên dưới mặt hồ bình lặng này có ẩn chứa huyền cơ nào đó.
- Nói như vậy, Cửu Chuyển Huyền Công ở dưới mặt hồ?
Lan Vô Ưu nghe vậy khẽ gật đầu nói:
- Đúng là như thế! Ngoại trừ Cửu Chuyển Huyền Công còn có rất nhiều thiên địa kỳ trân đều ở dưới đó. Bất quá có bí pháp thủ hộ nên khó có thể đi vào.
Nhạc Vũ có chút tò mò:
- Đã khó có thể đi vào, sao ngươi có thể biết được Cửu Chuyển Huyền Công ở dưới đáy hồ?
Lan Vô Ưu cũng không chậm trễ, thản nhiên đáp:
- Ta có vị thất đại tổ sư đạt Đại Thừa đỉnh phong từng mạo hiểm đi vào. Kết quả vẫn lạc dưới đáy hồ. Trước khi vẫn lạc dùng pháp lực suốt đời đem tin tức này truyền trở về. Vì vậy mới biết chuyện của Cửu Chuyển Huyền Công.
Nhạc Vũ nhìn kỹ cũng không thấy thần sắc Lan Vô Ưu giả bộ liền lạnh giọng cười nói: - Như vậy ngươi cố ý dẫn ta đến đây là để nhờ lực Long Tước phiến phá vỡ cấm chế bên trong?
- Đúng là như thế! Bất quá Lan Vô Ưu ta tự nhiên cũng không có khả năng mặt dày cứ như vậy đi theo đạo hữu đi vào.
Ngươi xem vật này có khả năng giúp ngươi giúp một tay?
Lan Vô Ưu vừa nói vừa lấy ra một chiếc hộp ngọc và một chiếc bình gỗ nhỏ. Sau khi mở hộp ngọc thì bên trong là một khối linh thạch ngũ sắc to chừng bốn nắm tay. Bên trong mộc bình thì bay ra một mùi thơm ngát khiến tinh thần chấn động.
Nhạc Vũ nheo mắt, khối tinh thạch ngũ sắc thì không nói. Tuy nó đủ cả Ngũ Hành, lại cao tới Ngũ phẩm, giá trị tám mươi vạn tiên thạch, lại cực kỳ hiếm thấy. Bất quá hắn cũng chỉ cần tìm chút ít yêu đan chiết xuất là có thể có được công dụng tương tự.
Ngược lại linh dịch trong bình gỗ có tên là Tử Phủ dịch, là vật tinh túy Tiên Thiên Ngũ Hành, nhìn tổng lượng cũng không ít.
Nếu là hai thứ này thì đúng là có thể trợ giúp hắn đem Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang tăng lên đến hai tầng.
Bất quá đó là trong trường hợp Long Tước phiến của hắn còn có dư địa.
Nghe mùi thơm ngát kia, đoàn năng lượng ngũ sắc trong đan điền Nhạc Vũ bắt đầu bạo động.
Đang lúc hắn thầm bất đắc dĩ thì Lan Vô Ưu đã đem chiếc hộp ngọc và bình gỗ vứt tới:
- Tổ sư của ta từng nói đến, phía dưới này Linh Bảo vô số, bất quá lần này ta đi vào chỉ cần hai vật là được, còn lại lưu cho đạo hữu. Không biết đạo hữu chịu đáp ứng hay không?
Nhạc Vũ không chút khách khí, tiếp lấy hai thứ kia trong tay, cũng không dễ dàng nhận lời mà chỉ thản nhiên nói:
- Việc này đợi sau khi vào sẽ bàn lại! Hiện giờ có thể phá vỡ cấm chế hay không còn là một chuyện. Nhạc Vũ ta không thích chiếm tiện nghi của người, cũng không muốn bị người tính toán. Càng không có ý định qua sông đoạn cầu, đến lúc đó có đồ vật gì thì tự nhiên chia hai. Ngươi cứ yên tâm. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nói dứt lời, Nhạc Vũ cũng mặc kệ Lan Vô Ưu phản ứng ra sao mà ngồi tĩnh tọa bên hồ nước. Hắn phân ra nhiều tia thần niệm thăm dò vào trong cung điện thì quả nhiên thấy bên trong trống rỗng không một người một vật nào. Cũng không biết tại sao chỗ cùng loại với động thiên phúc địa này lại cho hắn cảm giác cực kỳ quái dị.
Lan Vô Ưu thấy hắn ngồi xuống thì trong mắt càng âm u nhưng vẫn nhẫn nại, chỉ hờ hững nhắc nhở:
- Ta và ngươi chỉ có thời gian ba ngày, sau đó linh trụ nơi này sẽ có khả năng biến hóa, Nhạc đạo hữu vẫn nên cần cẩn thận cân nhắc.
Nhạc Vũ phảng phất giống như không nghe thấy, chỉ thỉnh thoảng ném ra một viên linh thạch tạo thành một linh trận không nhỏ bên hồ, còn lấy thêm không ít tinh huyết yêu tiên từ mộ Vu Thần vẽ nên phù triện trên mặt đất.
Không bao lâu khí cơ biến ảo của khối thiên địa này đã khác lúc trước.
Lần ngồi xuống này trôi qua tới mười hai thời thần, Lan Vô Ưu lúc bắt đầu còn có chút ngoài ý muốn, đến cuối cùng trầm tĩnh, trên mặt hiện lên nét vui vẻ.
Đợi đến lúc mười hai thời thần trôi qua liền thấy bầu trời sao đột nhiên nhất tề phóng ra quang mang bắt đầu chuyển động theo quỹ tích tuần hoàn.
Sau một khắc chỉ thấy từng đạo tinh lực mang theo vô số tiên linh khí lần lượt rót vào đáy hồ khiến linh lực khối thiên địa ở đây gào rít, mặt hồ vốn bình tĩnh cũng dựng sóng cao ngất.
Một vài tia tinh lực chiếu vào hai người liền bị linh trận Nhạc Vũ bố trí hấp thu, hoàn toàn không để cho chúng cơ hội phản xạ.
Chỉ nhìn một lát, Nhạc Vũ bỗng nhiên đứng lên, lạnh lùng nhìn về sâu trong phía dưới, thản nhiên nói:
- Vật mà Vô Ưu đạo huynh nhìn trúng chắc là trứng của Chúc Long? Như vậy lời vừa rồi chẳng phải là tính toán quân tử hay sao?
Quả nhiên giống nhừ hắn sở liệu, cung điện bên hồ này tuyệt không phải là Chúc Long làm ra cho mình vì quy mô thật sự quá nhỏ.
Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận đình chỉ chuyển động cũng cũng không bởi vì nó mà là muốn hấp thu tinh lực Nhật Nguyệt cung cấp cho con của Chúc Long dưới hồ.
Trứng Chúc Long vốn sinh từ lúc khai thiên lập địa, theo truyền thuyết là hấp thu khí Hồng Hoang Hỗn Độn thai nghén, đến phá trứng mà ra sẽ trải qua mấy trăm vạn năm.
Từ lúc Hồng Hoang định hình đến nay có bao nhiêu tuế nguyệt thì Nhạc Vũ không biết được. Bất quá nếu có Chu Thiên Tinh đấu đại trận trợ giúp rất có thể khiến cho nó sinh sớm lên.
Tuy trong nội tâm sớm có suy đoán, Nhạc Vũ cũng không khỏi có chút căm tức. Nếu tu vi hắn gần đây không tiến nhanh, Linh Giác đặc biệt linh mẫn, cảm giác được dưới đáy hồ có một khí tức sinh mệnh cực kỳ cường đại thì đã bị người này lường gạt.
Lan Vô Ưu cũng không chút xấu hổ, biết mình dấu diếm cũng vô dụng nên chỉ khẽ gật đầu:
- Phía dưới thật có một trứng, có phải là hậu sinh của Chúc Long hay không thì ta cũng không biết. Chỉ biết nó có đặc tính tương hợp với công pháp, nếu có thể dung nhập trong cơ thể thì sẽ khiến pháp lực ta đại tiến. Vật này đối với ta rất trọng yếu, kính xin Nhạc Vũ đạo hữu giấu diếm sự tình giúp ta. Bất quá vật còn lại dưới đáy hồ cũng sẽ tuyệt không để đạo hữu thất vọng.
Nhạc Vũ mỉm cười, cũng không mấy tin tưởng lời của Lan Vô Ưu, chỉ nhìn sững dưới đáy hồ suy đoán hai vật khác mà Lan Vô Ưu nói là gì.
Nếu là vật Chúc Long lưu lại cho hậu duệ thì kỳ trân chỉ sợ là thật sự không ít.
Đợi đến khi trôi qua hai tuần hương, Nhạc Vũ mới đứng lên thi triển phép tị thủy bước vào trong hồ nước.
Linh lực trong nước hồ lúc này còn vượt qua một số linh thủy hiếm thấy tại Thiên Nguyên giới. Dưới đáy nước sinh trưởng vô số linh trân nhờ vào Thiên Tinh đấu đại trận chiếu xạ, càng thêm không ít yêu thú thủy hệ có thực lực cường hoành có thể so với linh tiên.
Nhạc Vũ cũng không quản đến chúng, chỉ dùng thiên huyễn linh châu che lại khí tức bản thân tiến thẳng vào chỗ trung ương đáy hồ.
Nơi này có một tế đàn bằng đá được bao phủ bởi một tầng ánh sáng lam sắc.
Chỗ trung ương là một cửa động sâu không thấy đáy.
, tựa hồ là một đại trận tụ tập tất cả linh lực của Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận.
Nhạc Vũ chỉ nhìn thoáng qua rồi hấp thu toàn bộ Tử Phủ dịch rót thẳng vào đan điền, cung cấp cho khí Tiên Thiên Hỗn Độn, cả Diễn Thiên Châu cũng có phần khiến thế giới bên trong lớn thêm vài phần.
Chắt lọc lấy linh lực trong Ngũ Hành linh thạch , Nhạc Vũ dùng Long Tước phiến quạt liên tục ra Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ mười sáu mới khai mở được một khe hở từ tầng ánh sáng lam sắc.
Hai người đều là người cơ cảnh, lập tức thu nhỏ thân hình lần lượt xông vào.
Tiến đến chỗ cửa động, Nhạc Vũ cũng không nóng lòng đi vào mà đánh ra một kiếm dùng ý niệm thôi động linh trận trên thân kiếm dẫn tới một trận chấn động. Sau một khắc, liền có một đạo cường quang bỗng nhiên đâm ra mang theo viêm lực cực lớn. Nhạc Vũ dùng thanh nhất phẩm huyền binh ngăn cản chỉ được một lát liền bị phá hủy.
Đợi đến cường quang biến mất, Nhạc Vũ mới thăm dò dùng mắt Chân Long nhìn xuống dưới. Chỉ thấy một vật giống như nhãn cầu hiện lên ánh sáng màu vàng trôi nổi phía dưới.
Nhạc Vũ khẽ cả kinh, nhớ lại ghi chép trong đạo điển Thượng Cổ về Chúc Long Yêu Thánh.
Chúc Long có mặt người long thân, trong miệng ngậm lửa, chiếu rọi vùng Hồng Hoang Tây Bắc. Trợn mắt thì trời sáng, nhắm mắt là đêm tối.
Lan Vô Ưu cũng sợ hãi, đi tới nhìn thoáng qua nói:
- Chỉ là vật mà Chúc Long dùng yêu lực đại thần thông của bản thân ngưng kết, đã qua mấy vạn năm. Bất quá kết hợp với Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận vẫn có lực đánh chết Thái Thanh Huyền Tiên, ngay cả Đại La Kim Tiên cũng chưa chắc dám vào được nơi đây.
Nhạc Vũ hơi gật đầu, nếu những Kim Tiên Vu Thần thời thượng cỏ biết được, sao có thể để cho Chúc Long có hậu bối lưu tồn?
Thực lực Chúc Long vốn ngang với đạo tổ, có thực lực như vậy cũng không kỳ quái.
Suy tư một lát, Nhạc Vũ liền lấy ra hồng ngọc Phù Tang bắt đầu vẽ phù triện.
Lần trước hắn lấy được không ít linh vật ở vu mộ nhưng vật này dùng để chế phù vẫn là tốt nhất.
Lần này chuẩn bị chế tác Đại Diễn Diệp Ẩn thần phù, vốn là Mộc hệ nên tài liệu này lại càng phù hợp.
Chưa tới một lát hắn đã chế ra mấy linh phù màu xanh, đánh ra liên tiếp thủ ấn dẫn phát mấy đạo thần phù bao phủ quanh thân rồi tiến vào cửa động quan sát viên nhãn cầu kia.
Lan Vô Ưu càng sớm có chuẩn bị, lấy ra một tiên bảo hình kim tự tháp chụp trên đỉnh đầu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.