Trong Trích Tinh động của Tiểu Quan Phong , Đoan Mộc Hàn thần sắc phức tạp nhìn vào một ngọc bội lam sắc lớn chừng hai ngón tay đang trôi nổi trước người nàng chừng ba trượng. Ngoại trừ ra bên cạnh nàng còn có một khối Hồn Ngọc nhưng từ đầu đến cuối nàng cũng không dùng thần niệm xem qua. Thật lâu sau, Đoan Mộc Hàn rốt cục thở dài một tiếng, đem hai thứ này thu vào tay áo, trong mắt có vài phần đau đớn thất vọng, cũng có vài phần thản nhien, bất quá nhiều hơn là giải thoát. - Vận đoạn hiếu duyến, cuối cùng đã tới lúc kết thúc. Trầm ngâm một lát, Đoan Mộc Hàn lộ vẻ kiên quyết bắt đầu đem mấy tờ đạo phù khắc lục quanh người, lại lấy ra hơn mười Tam phẩm linh thạch phẩm chất tuyệt hảo đánh vào trong cơ thể tạo thành một linh trận nho nhỏ. Bất quá ngay vào lúc nàng vươn người đứng dậy, đang muốn phi độn xuất phủ thì ngoài cửa đột nhiên xuất hiện một đạo quang mang mạnh mẽ ngăn lại độn quang của nàng. Sau một khắc đã thấy thân ảnh Nông Dịch Sơn, sắc mặt tái nhợt chắp tay đứng ở cửa động, giọng nói lộ ra vài phần lành lạnh: - Đã biết rõ sát kiếp tới người, vì sao còn muốn cố ý ra ngoài? Là ngại Vũ nhi hắn hôm nay phiền toái còn chưa đủ? Đoan Mộc Hàn không có vẻ ngoài ý muốn, thi lễ rồi khẽ lắc đầu: - Đồ nhi hiểu được, sẽ không làm Vũ nhi thêm nhiều phiền toái. Nông Dịch Sơn nghe vậy khẽ giật mình, cẩn thận đánh giá Đoan Mộc Hàn, sau đó có chút ngưng mày nói: - Nói như vậy, Hàn Nhi ngươi hẳn đã tồn tử chí? - Đúng vậy! Đoan Mộc Hàn nhẹ gật đầu, trên gương mặt xinh đẹp lộ vẻ thê lương: - Lệ Bi Hồi ước gặp mặt ta, đơn giản là muốn tính toán Vũ nhi. Mặc dù lần này không thể bắt ta, chỉ cần ta thân vẫn sẽ làm đạo tâm Vũ nhi trọng thương, trì hoãn tu vi tiến cảnh của hắn. Bất quá khả năng hắn cũng chưa từng ngờ tới, Vũ nhi đã sớm chuẩn bị dùng Thiên nhân liệt hồn phân thân pháp lưu lại cho ta một tuyến sinh cơ. Kiếp trước ta thiếu hắn hai mạng, lần này trả hết cho hắn là được! Nông Dịch Sơn nghe vậy phất tay, thanh âm càng rét run: - Vậy ngươi có biết kiếp trước vì sao mà chết? Ngàn năm trước hắn bị chư tông Bắc Hoang ta vây công giết chết. - Hàn Nhi biết rồi! Đoan Mộc Hàn cười khổ một tiếng, tiếp lời Nông Dịch Sơn: - Là Hàn Nhi cuối cùng vô ý bị hắn ép buộc, cho hắn một đường sinh cơ, sau này Thiên Hồ Sơn lần nữa quật khởi. Từ đó tâm ma Hàn Nhi nhiều lần khởi phát, cuối cùng dẫn tới thi giải. - Nguyên lai ngươi đã biết toàn bộ chuyện tình kiếp trước? Mục mang Nông Dịch Sơn chớp lên, thần sắc không thay đổi nói: - Nếu như đã tận thông túc tuệ kiếp trước vậy thì cũng nên biết rõ kiếp trước ngươi đã trả hắn rồi! Vì sao còn muốn như thế? Đoan Mộc Hàn nghe vậy lắc đầu: - Hàn Nhi cuối cùng vẫn còn nợ hắn hai mạng, thêm vào ma chướng kiếp này quấy phá. Nếu không chấm dứt, chỉ sợ cả đời này cũng khó khăn nhìn qua Đại Thừa. Vũ nhi tuy muốn tính chuyện song tu nhưng trong lòng Hàn Nhi có thẹn nên cuối cùng cảm giác không dám đối mặt. Ngày sau chắc sẽ liên lụy tiến cảnh Vũ nhi. Đã như vậy chi bằng nhân cơ hội này chấm dứt hết thảy mới thỏa đánng. - Chấm dứt hết thảy? Nông Dịch Sơn trầm ngâm một hồi, thân thể lóe lên đã di chuyển tới bên quan tài thủy tinh, sau đó dùng hồn niệm thăm dò vào trong rồi cả kinh : - Hàn Nhi thực muốn buông bỏ tất cả trí nhớ hai kiếp này? Thần tình Đoan Mộc Hàn lạnh nhạt: - Không như thế, không đủ để chặt đứt tâm chướng của Hàn Nhi! - Cũng không hổ tính cách kiên cường của Hàn Nhi ngươi xưa nay. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL Nông Dịch Sơn chợt cười, bất quá lập tức, lại chuyển thành sẵng giọng: - Hành động lần này sẽ khiến Vũ nhi lo lắng đến thế nào? Quên hết mọi thứ kiếp trước có khác gì thân vẫn? Chớ quên Xương Sư thúc của ngươi, thật muốn Vũ nhi thương tâm cả đời hay sao? Hắn trăm phương ngàn kế, chuẩn bị phân thân cho ngươi để hóa giải kiếp số. Cuối cùng lại để ngươi chết vậy thì hắn sẽ thế nào? - Sư tôn! Phân thân này dù không có trí nhớ kiếp trước nhưng vẫn là Hàn Nhi! Nhìn vào trong quan tài thủy tinh, thần sắc Đoan Mộc Hàn vẫn kiên định, lần nữa cúi người thật sâu thi lễ: - Vũ nhi thiên tư tuyệt đại, mặc dù sau đó sẽ có tâm chướng nhưng chắc cũng sẽ không quá hai năm sẽ hóa giải. Ngược lại là Hàn Nhi, như vậy lại liên lụy hắn, chỉ sợ sẽ chậm trễ càng lâu. Việc này vô luận là đối với ta hay là với Vũ nhi mà nói, kính xin Chưởng giáo thành toàn! Nông Dịch Sơn im lặng một hồi, hai mắt vô thần, tựa hồ lâm vào trầm tư, qua một lúc lâu lại lộ vẻ không cho là đúng. Đoan Mộc Hàn hơi trầm xuống, sau một khắc lại mạnh mẽ thôi động cấm chế linh trận trong động phủ, từng đạo lôi quang đem Nông Dịch Sơn bó vào giữa, bản thân lần nữa hóa thành một đạo hồng quang bỏ chạy ra ngoài động phủ. Nông Dịch Sơn chau mày, tiện tay đâm ra vài đạo kiếm khí, đến lúc định thi triển pháp lực bắt lại Đoan Mộc Hàn đang ở xa thì ngoài động phủ đột nhiên có một pháp bảo hình tròn nện xuống, hoàn toàn ngăn lại kiếm khí của Nông Dịch Sơn. - Là Cung sư thúc? Mắt thấy Đoan Mộc Hàn đã thừa cơ viễn độn, trong nháy mắt xuyên thẳng ra ngoài Quảng Lăng sơn, Nông Dịch Sơn đành dừng tay kinh ngạc nhìn về bên trên, thần sắc vô cùng ngưng trọng: - Việc này không phải chuyện đùa, sư thúc vì sao trợ nàng? - Kỳ thật hài tử kia nói có lý! Thân hình Cung Trí hiện ra, từng bước một đi đến trước người Nông Dịch Sơn, khóe môi mang theo vẻ khổ sở: - Dịch Sơn ngươi lúc trước không tán thành chuyện Hàn Nhi cùng Tiểu Vũ song tu. Hôm nay xem ra vẫn là ngươi có dự kiến trước. Thực không nghĩ tới, tình nghiệt liên lụy của Hàn Nhi và người ở Thiên Hồ Sơn sâu đến như vậy. Càng không dự kiến, Bi Hồi bề ngoài quân tử nhưng hành sự xấu xa. Với thân phận tôn sư Yêu Vương nhưng liên tục hai lần làm chuyện bỉ ổi, thật khiến cho người khác nổi giận mà cười. Với tình hình hiện giờ thì biện pháp của Hàn Nhi cũng tốt, Vũ nhi không tiếp tục liên luỵ, Hàn Nhi cũng có thể triệt để quét hết tâm chướng, trùng kích cảnh giới Đại Thừa. Nông Dịch Sơn lộ vẻ giận dữ: - Cung sư thúc! Ngươi cũng đã biết, việc này nếu như bị Vũ nhi biết được, sợ sẽ sinh lòng oán hận! - Ha ha ha! Cung Trí cười lớn, sau đó mới lạnh lùng: - Nếu có thể thấy Quảng Lăng tông cường thịnh thì ta sao phải quan tâm? Với lòng dạ của Vũ nhi, nếu như hắn muốn so đo với ta thì lão phu cũng đành chịu. Nông Dịch Sơn hơi nhíu mày không đáp, chỉ lo lắng nhìn về phía Đoan Mộc Hàn đã rời đi. Hiện giờ bản thể ông mang theo Nguyên Dương đao luân đã bị kiềm chế ở Ký Châu. Đoan Mộc Hàn giờ phút này cố ý đi về phía đông, ông đúng là không có thủ đoạn gì để ngăn cản. - Ngàn phòng vạn phòng vậy mà vẫn bị Li Trần Tông tính toán! Rốt cuộc là người phương nào, dám thay Lệ Bi Hồi đưa tin cho Hàn Nhi? Hắc! Quả nhiên là cướp nhà khó phòng! Hừ lạnh một tiếng, Nông Dịch Sơn lóe lên sát cơ nhìn xuống bên dưới, trong nháy mắt đã thu hồi thân ảnh hóa thành một thanh tử kiếm bay về Thủy Hàn Phong. Vào lúc cửu trọng Tử vi tuyền xu lôi đánh xuống thì thần hồn Nhạc Vũ rốt cục không thể tiếp tục hấp thu toàn bộ, một phần lôi lực bắt đầu dật tán đến bên trong thân thể. Nhạc Vũ cũng không để ý, với lực lượng đạt tới chín ngàn thạch lực của Đại Thừa kim thân thì nhị cửu trọng lôi bình thường khó có thể tạo thành thương tổn, lôi lực tràn ra bị hắn trực tiếp dùng để tôi thể. Sau khi có được rất nhiều di thể Đại Thừa tu sĩ lẫn Linh tiên ở Quy Khư cung thì hắn rất có tiến triển ở phương diện nghiên cứu giải tích thân thể. Lúc này càng muốn mượn nhờ lôi lực trực tiếp khống chế phương hướng tiến hóa nhục thân sau khi đột phá. Con đường của hắn chính là kết hợp nhục thân và pháp lực nên cần gấp đôi lực lượng. Cũng may về phương diện này thì vốn liếng của Nhạc Vũ cực kỳ hùng hậu, hơn nữa Ngũ Hành tuần hoàn bên ngoài mỗi ngày tăng thêm trọn vẹn ba thành! Lúc này Ngũ Sắc Thần Quang đột phá đến tầng thứ tám đã dẫn phát dị biến thiên địa, thu hút lôi kiếp. Bản thể cũng mở ra một bảo khố cực lớn tuôn ra lực lượng cực lớn đủ để chống chọi tăng trưởng nhục thân và pháp lực của hắn. Đến đệ thất thập trọng lôi thì Nhạc Vũ mới bắt đầu diễn luyện Cửu Thiên Lôi Động quyền, mượn nhờ quyền thế bắt đầu hóa giải lôi kiếp. Tử vi tuyền xu lôi đánh xuống lúc này đã dần chuyển qua màu tím sậm, nhảy múa cuồng loạn như yêu xà trên bầu trời, ngay cả Chướng Nhãn pháp trận mà hắn dày công bố trí cũng đã bắt đầu không che lấp nổi, khí cơ dao động mãnh liệt xuyên thấu ra ngoài trận. Sau mỗi lần trọng lôi đều khiến trên người Nhạc Vũ xuất ra mấy vết thương. - Cửu Thiên Lôi Động quyền chuyên dùng cho Nguyên Anh tu sĩ tu tập, chính là pháp môn rèn luyện thân thể cao nhất, nhưng đến Đại Thừa thì đã kém hơn một chút. Ngày sau mình sẽ lưu lại cho tông môn, thêm vào một pháp môn rèn thể thượng giai. Trải qua thất thập trọng lôi, qua ba trọng lôi sau thì Nhạc Vũ đã có cảm giác cố hết sức. Cũng may hắn sớm có chuẩn bị, đem Đại Ngũ Hành tụ linh nhị pháp đại trận bắt đầu chuyển động nên bổ sung kịp thời lực Ngũ Hành, quả nhiên dễ dàng không ít. Lôi quang lúc này càng thêm rừng rực nhưng hắn đã nắm chắc đến bảy thành vượt qua. Mặc dù thân thể chống đỡ không nổi, cũng có thể dùng pháp bảo ngăn cản, trong lòng triệt để dần an tĩnh, bất quá đột nhiên trong đầu lại chấn động. - Có chuyện gì, tại sao mình cảm giác bất an như vậy. Nhạc Vũ tinh tế suy ngẫm nhưng hồi lâu cũng không biết vì sao, ngược lại chỉ khiến cho tâm tình thêm nôn nóng làm nghiệp lực suýt nữa nhảy vào đan điền, thậm chí trước mắt xuất hiện vô số ảo ảnh. Nhạc Vũ cả kinh, áp chế nóng nảy trong lòng, lần nữa áp chế nghiệp hỏa, chỉ là trong lòng vẫn tồn tại nghi ngờ. Tuy nhiên lúc này cũng không cho phép hắn suy nghĩ sâu xa. Tử vi tuyền xu lôi đã khiến cho Long Lân kim giáp và Tử thụ tiên y trên người thoát ly khống chế của hắn tự động phát ra hai tầng Tử Kim Bảo Quang để bảo vệ nhục thân. Bất quá có tầng giảm xóc này cũng khiến cho tốc độ lôi quang tiến vào trong cơ thể hắn thoáng chậm lại. Đồng thời Tu La tán nhân ở sâu dưới địa mạch rốt cuộc cũng đã có động tĩnh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]