Chương trước
Chương sau

Chỉ trong một nhịp thở, kiếm trận lại khai mở, vô số kiếm quang như nước lũ trùng kích vào đại trận của Nhạc Vũ.
Thập Nhị Diện Huyền Nguyên Tụ Linh Trận kì đều đã sáng lên, hội tụ lực cương sát và linh lực thiên địa thành một bích chướng Ngũ Hành hồng sắc ngăn cản kiếm triều trùng kích.
Ba luồng yêu lực khổng lồ cũng đã tiếp cận trong vòng trăm dặm. Hơn mười đóa ngũ sắc thần diễm do Côn Ngô đánh ra đều đã bị tan vỡ, Thôn Thiên Kim Nghĩ cũng bị quét đi gần hai tầng.
Nhạc Vũ bất giác nhướng mày, nếu bàn về đến lĩnh ngộ đối với thiên địa đại đạo thì Côn Ngô hơn xa đối thủ. Bất quá với giai vị vượt trội thì Côn Ngô không có khả năng địch nổi.
Rên lên một tiếng, Nhạc Vũ lại đem một cánh cửa chủ của Thập Phương Môn đến trước mặt rồi lại phun ra một ngụm máu huyết. Hai kiện chí bảo không gian trong tay hắn lúc này đều phát ra quang mang mạnh mẽ rồi chỉ nghe một tiếng răng rắc báo hiệu hàng rào không gian đã bị vỡ nát.
Sau một khắc, Côn Ngô thôi không chống cự nữa mà xông đến bên cạnh hắn. Chiến Tuyết bị trọng thương đã được hắn dùng Định Minh Châu thừa lúc hàng rào không gian vừa bị khai mở đem về Thần quốc.
Nhạc Vũ vẫy tay thu hồi lại toàn bộ Thập Nhị Diện Huyền Nguyên Tụ Linh Trận kì và Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm. Sau đó hắn dùng pháp lực đem mấy chục con Thôn Thiên Kim Nghĩ đã tiến hóa vào tay, sau đó bỏ qua những linh thạch còn dư lại, trực tiếp mang theo Côn Ngô bước vào trong Thập Phương Môn.
Vào một khắc hắn bước vào cửa thì trông thấy đại trận vừa mất đi Huyền Nguyên Tụ Linh Trận chống chọi lập tức vỡ nát, năm thân ảnh yêu thú khổng lồ cũng đồng thời trùng kích mà đến.
Nhạc Vũ lạnh lùng lùng lệnh cho những con Thôn Thiên Kim Nghĩ còn sống sót lẻn vào dưới đất, sau đó không hề lưu luyến tại chỗ biến mất. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: truyentop.net
Đến khi hắn bước ra từ Thập Phương Môn thì đã ở trong loạn lưu hư không.
Đã đến đây thì Nhạc Vũ cũng không vội bỏ trốn.
Hắn bình tĩnh đứng ở chỗ cũ thăm dò.Qua hồn thức hắn có thể thấy tình hình bên trong, mười hai thanh huyền binh đã triệt để đánh tan đại trận, co rút lại vào trong kiếm trận, cũng không có ý định truy kích.
Điều này cũng ở trong dự liệu của Nhạc Vũ, Nhật Nguyệt quang luân tuy có linh trí nhưng không biết biến báo. Cửu Diệp Yêu Linh Thảo tuy hiện giờ còn có tàn căn nhưng cũng không thể khôi phục. Ngược lại năm con yêu thú khổng lồ đang điên cuồng húc vào hàng rào không gian của Vạn Yêu cốc.
Nhạc Vũ hừ lạnh, vừa rồi hắn sỡ dĩ toàn lực đào thoát, thậm chí không tiếc tự thương hại khí huyết chỉ là cố kỵ phản kích của kiếm trận mà thôi. Đối với năm Yêu Đế còn chưa nắm giữ lực pháp tắc, thậm chí còn rất nhiều thần thông chưa thức tỉnh thì hắn cũng không để vào mắt.
Nếu thật sự chúng lao qua được thì bản thân hắn cũng muốn thử xem uy lực của Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm sau khi nắm giữ hai loại pháp tắc như thế nào!
Sau một khắc, Chiến Tuyết bị thương nặng lại xuất hiện bên cạnh.
Nhạc Vũ nhướng mày nhìn qua Chiến Tuyết, thấy thương thế của nàng đã cơ bản không đáng ngại nên cũng an tâm. Chỉ cần còn có lực tín nguyện ủng hộ thì việc hồi phục của Vu Thần vượt xa thường nhân. Bản thể Huyến sát chiến thi của nàng cũng đồng dạng mạnh mẽ tuyệt đối.
Chỉ cần không phải suy giảm tới đạo cơ bổn nguyên cùng thần cách kết tinh, vô luận dạng trọng thương nào cũng có thể trong khoảnh khắc khôi phục phân nửa. Thương thế chỉ do không khống chế được lực cương sát thì càng không đáng nói.
Vượt qua dự kiến của Nhạc Vũ là đám Yêu Đế chỉ trùng kích hàng rào không gian một hồi rồi lần lượt bỏ đi.
Nhạc Vũ lập tức nhíu mày, vốn định đợi chúng xông ra thì sẽ trảm sát, thuận tiện lấy đi một chút bảo vật trên thân chúng bù vào việc tiêu hao linh thạch.
Không ngờ mấy Yêu Đế này lại nhanh chóng buông bỏ như vậy. Trong Vạn Yêu Cốc cũng không có đại trận để tạo thành hàng rào không gian nhưng hợp lực của mấy Yêu Đế cũng không không cách nào đột phá.
- Bỏ đi! Cứ để đấy đã, chờ cho sau khi mình trải qua ba lần cửu trọng lôi.
Nghĩ đến đây, Nhạc Vũ thu lại sát niệm, tiện tay lấy Cửu Diệp Yêu Linh Thảo ra xem xét, trong mắt không thể giấu nổi vẻ vui mừng.
Lần này hắn hơi đánh giá thấp uy lực kiếm trận, ngay cả tụ tập mấy trăm vạn thạch lực cũng không thể áp chế. Chuẩn bị lâu như vậy nhưng vẫn không thể lấy được mười hai thanh huyền binh vào tay, quả thật có chút đáng tiếc. Bất quá có Cửu Diệp Yêu Linh Thảo thì việc tiêu hao cũng đáng giá. Chín phiến lá của nó chỉ cần một phiến cũng đủ để cho yêu tiên dưới tứ giai tăng lên ít nhất một cấp, ngoài ra yêu lực bất kể cảnh giới đều có tăng trưởng.
Bất quá tinh hoa của linh thảo này còn ở hai quả màu xanh bên trên, hiệu dụng gấp hơn mười lần lá cây. Thậm chí đối với cấp độ Yêu Tiên cũng có tác dụng rất lớn. Càng khó được chính là ngoại trừ lúc bắt đầu khống chế thần thông huyết mạch lẫn yêu lực bạo tăng có chút khó khăn còn ra không hề có tai họa ngầm.
Qua mấy năm tôi luyện ở Hoàng hôn giới, Đằng Huyền hiện giờ đã đến thập giai đỉnh phong, tùy thời đột phá. Sơ Tam vào mấy tháng trước cũng đã đột phá cấp chín.
Nếu hắn có thể chuẩn bị tốt, sử dụng đúng phương pháp đem hai quả này luyện chế thành đan dược thì có thể khiến cho Đằng Huyền và Sơ Tam lập tức tăng lên hai đến ba cảnh giới, huyết mạch cũng có thể hóa thành thuần huyết.
Cưỡng ép nỗi vui sướng, Nhạc Vũ lại tế lên Thập Phương Môn đi khỏi nơi đây trở về Thiên Trụ Phong. Tiếp đó hắn dùng Đại Na Di pháp trận ở dây phá vỡ không gian tới Thần quốc, dùng nó làm cầu nối trở về Đông Thắng đại lục.
Lúc này Côn Ngô ở lại bên cạnh hắn cũng vô dụng, Nhạc Vũ liền để nó mang Tử Khuyết Thiên Chương đã bị hắn tạm thời dùng Ngũ Sắc Thần Quang khai mở tiến về chỗ của Nông Dịch Sơn ở Thủy Hàn Phong, sau đó bắt đầu toàn lực thu thập linh dược.
Quảng Lăng Tông hiện giờ thiếu nợ hắn rất nhiều, thêm vào hôm nay hắn cũng chỉ cần số lượng lớn phụ dược thông thường nên thẳng tay quét sạch.
Ngoài ra trong Quảng Lăng sơn cũng có mấy chỗ địa tâm phế hỏa nên Nhạc Vũ cũng không cần lại phản hồi Tử Vân Tiên Phủ. Đợi đến lúc hoàn thành thu thập dược liệu thì hắn tới chiếm một chỗ, với thân phận địa vị của hắn hiện giờ thì trong tông môn cũng không có ai tranh đoạt.
Suốt thời gian một ngày, Nhạc Vũ chỉ dùng để nghiên cứu hỏa tính của chỗ địa tâm phế hỏa, sau đó khó khăn lắm mới chuẩn bị khai lò.
Một đao luân ngân sắc đột nhiên xuyên thẳng vào. Dưới nó là một bản Tử Khuyết Thiên Chương, còn có một phù chiếu. Nhạc Vũ nhìn qua đã biết là do Nông Dịch Sơn lo lắng cho an toàn của Tử Khuyết Thiên Chương nên lệnh cho Nguyên Dương đao luân tự mình áp giải. Hắn mỉm cười thu hồi bản sách rồi sau đó cầm lấy tờ phù chiếu.
Mấy câu của Nông Dịch Sơn bên trong phù chiếu không giấu nổi vẻ vui mừng. Cho dù là Côn Ngô hay Tử Khuyết Thiên Chương thì đều là trợ giúp cực lớn, có thể khiến cho Quảng Lăng tông không lo thiếu nhân lực, lại khiến cho chiến lực Nông Dịch Sơn trong vòng vài tháng sẽ tiến một bước lớn.
Đến lúc này thì Nông Dịch Sơn lại chuyển sang ngưng trọng, nói tông môn tiếp theo có thể thu thập Tử Khuyết Thiên Chương nhưng dù thế nào cũng không thể để người khác biết được, cho dù là Thôn Tinh tổ sư, cũng cần tạm thời giấu diếm.
Nhạc Vũ cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Xét theo phương diện nào đó, Tử Khuyết Thiên Chương có hiệu dụng tương đương với một Nguyên Trí linh quả, hơn nữa có thể lặp lại sử dụng. Đối với tu sĩ đã trên Đại Thừa thì quả thực cực kỳ hấp dẫn nên không thể để lộ. Nếu như biểu hiện của Chưởng giáo không đủ để hắn tin cậy thì cũng sẽ không đơn giản xuất ra. Câu cuối cùng của Nông Dịch Sơn khiến cho Nhạc Vũ ngạc nhiên một hồi.
- Ngươi đã kế thừa đạo thống của Tử Vân, thuộc nhất mạch Hồng Vân. Tử Khuyết Thiên Chương chính là Hồng Quân đạo tổ truyền cho Hồng Vân chân nhân nên do ngươi sở đắc! Vật này không cần giao cho tông môn, chỉ cần đồng ý cho người trong tông ngẫu nhiên mượn là được.
Câu sau này thì Nhạc Vũ cũng không quan tâm vì bản ý hắn là thế. Ngoài ra cũng chỉ có Ngũ Sắc Thần Quang của hắn mới có thể khai mở. Bất quá câu trước thì khiến hắn có cảm giác cực kỳ quái dị.
Suy tư hồi lâu, thủy chung không bắt được trọng điểm. Nhạc Vũ liền lại nghĩ tới Thanh Dương Tử cùng Vân Hồ Tiên Tử. Với tu vi của hai vị Tán Tiên này thì chỗ tốt đạt được từ Tử Khuyết Thiên Chương càng nhiều hơn so với hắn và Nông Dịch Sơn ....
Bất quá Nông Dịch Sơn nếu nói rõ dù là Thôn Tinh tổ sư cũng cần giấu diếm vậy thì hai vị tiền bối Tán Tiên có thân phận Thái Thượng Trưởng lão của Quảng Lăng cũng ở trong đó.
Nhạc Vũ ẩn ước đoán được suy nghĩ của Nông Dịch Sơn. Chắc ông nghĩ rằng hai người này vừa mới nhập tông không lâu, nguyên nhân cũng chỉ vì di thể linh tiên nên hiện giờ còn chưa thể đánh giá tốt xấu.
Còn có Thôn Tinh là khiến Nhạc Vũ không khỏi là lại có chút tiếc nuối . Tiếc là sau trận chiến ngày ấy thì vị tổ sư yêu tu của Quảng Lăng đã mai danh ẩn tích.
Đợi đến lúc Nguyên Dương đao luân phá không bay đi, Nhạc Vũ mới giật mình dứt bỏ tạp niệm, cẩn thận lấy ra Cửu Diệp Yêu Linh Thảo bỏ vào đỉnh để bắt đầu luyện chế.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.