Chương trước
Chương sau

Trên đỉnh của Thiên Trụ Phong, một luồng đao ý cường hoành chọc thẳng lên trời ngay chỗ lôi quang lập lòe, kiếp vân tràn ngập.
Nhạc Vũ dùng hồn niệm dẫn động kiếm ý của Quảng Lăng tán nhân thu nạp vào thần hồn, dần dần dung hợp. Sau khi hoàn thành liền đem thần hồn phóng lên trời tiến vào trong kiếp vân để thừa nhận trùng kích của kiếp lôi. Trong Hoàng hôn giới bất đồng với thế giới bên ngoài, cho dù kích phát đao ý cũng có tiếng nổ của thiên địa vang lên không ngớt nhưng lại không có lôi kiếp hàng lâm.
Nhạc Vũ suy đoán điều này tuyệt cũng không phải là do ý niệm thiên địa của Hoàng hôn giới hảo tâm như vậy mà chắc là không có dư lực.
Hắn thậm chí cũng không dám để cho Sơ Tam Đằng Huyền, còn có mấy người Nhạc Trương thị độ kiếp ở đây mà cưỡng ép xuyên qua thời không loạn lưu, đem tất cả đến Tử Vân tiên phủ.
Cho dù vậy cũng không phải tự hắn dùng đao ý dẫn phát lôi kiếp mà là bắt một yêu thú thông qua Ngũ Hành Tụ Linh Trận, cưỡng ép độ kiếp.
Thần niệm của Quảng Lăng tán nhân cực kỳ thuần túy, cho dù là Tán Tiên cũng phải tự thẹn không bằng. Rèn luyện lôi kiếp ở mức độ này đã không còn có công hiệu. Bất quá có trợ giúp này thì Nhạc Vũ lại có thể đem thần hồn của mình kết hợp nhất thể.
Qua chừng hai canh giờ, kiếp vân đã hoàn toàn tiêu tán. Nhạc Vũ đem thần hồn phản hồi trong cơ thể mình, sau đó mở mắt, mục quang bùng lên một đạo tử lôi như thực chất. Đạo lôi phù sâu trong cơ thể hắn đã triệt để thành hình, chỉ còn một chút cảm giác hư ảo nhàn nhạt. Vô số lôi điện thỉnh thoảng lại lóe lên khắp thần hồn, ngay cả Nhạc Vũ cũng phải dùng hết toàn lực mới có thể khống chế.
- Đã là loại kiếp lôi thứ sáu trăm năm mươi bốn! Hiện giờ chỉ còn thiếu bốn trăm loại kiếp lôi nữa là có thể hoàn toàn dung hội.
Nhạc Vũ thở nhẹ một hơi, thăm dò lại trong cơ thể. Khí huyết suy bại mấy tháng trước hiện giờ đã hoàn toàn khôi phục như lúc ban đầu, chỗ tổn thương do thiên địa cắn trả cũng đã chữa trị toàn bộ.
Vươn người đứng lên, Nhạc Vũ lấy ra thanh Vô hình hàn phách kiếm rồi bắt đầu múa lên theo hình ảnh Quảng Lăng tán nhân ngày đó.
Kiếm thứ nhất đâm ra đã khiến phong lôi cuồng xuất, phảng phất trong hư không ảm đạm có vật gì đó bị hắn cường hành chặt đứt. Đến kiếm thứ hai, không gian nơi hắn đang đứng đã có dấu hiệu sụp đổ, xa xa truyền đến tiếng yêu thú gào thét, phảng phất cực kỳ sợ hãi.
Tới kiếm thứ ba thì Nhạc Vũ không tiếp tục sử ra mà xuất ra một đạo pháp lực để tu bổ phiến thiên địa vừa bị hắn đảo lộn. Lúc này Nhạc Vũ bất đắc dĩ thở dài, nhận thức sâu sắc về tuyệt kiếm hãn thế này hết lần này tới lần khác không thể đơn giản sử dụng.
Hắn có cảm giác nếu như tiếp tục sử ra một kiếm sẽ khiến sinh linh trong vạn dặm tuyệt không thể chạy trốn. Cho dù ngay cả yêu thú thập nhất giai cho đến thập tam giai cũng không ngoại lệ.
Còn nếu như hắn đánh ra đầy đủ bốn thức thì sẽ khiến cho thế giới này tuy chưa lập tức sụp đổ nhưng sẽ thúc đẩy nhanh hơn. Hắn còn chưa ngu xuẩn tới mức trước khi Hoàng hôn giới còn có giá trị lợi dụng lại đem phá hủy.
Than khẽ, Nhạc Vũ đem thanh Vô hình hàn phách kiếm trả lại trong tay áo, sau đó nhìn về phía xa chừng hai nghìn dặm. Nơi đó đồng dạnh một mảng lớn kiếp vân bao phủ bên ngoài, đang có một đạo lôi quang lam sắc đánh xuống.
Nhạc Vũ cau mày, thân hình lóe lên rồi đã tới bên dưới kiếp vân, trông thấy một người toàn thân đầy máu đang ngồi tĩnh tọa trong lôi quang lam sắc.
Mấy người Nhạc Trương thị cùng Băng Thiến đều đang ở bên cạnh. Hết thảy hiện giờ đều đã có cảnh giới Kim Đan. Theo như cảm giác hồn niệm của hắn thì Kim Đan của bọn họ đều như một đoàn hỏa diễm cực lớn. Bất quá lúc này trên mặt tất cả đều ròng ròng mồ hôi, tựa hồ thần hồn đang chịu áp lực cực lớn. Lực cương sát của Huyết Anh phát ra, ngay cả Nhạc Vũ sau khi triệt để hấp thu hồn thức Quảng Lăng tán nhân lưu lại cũng có chút cảm giác không thoải mái.
Chân khí Huyền sát Chiến Ma trong cơ thể Chiến Tuyết đã được hắn dùng hai gương sen tăng lên tầng thứ mười sáu đỉnh phong.
Sát lực tương ứng cũng cũng càng phát hùng hồn khổng lồ. Một lần hóa sát vi cương chừng trăm vạn thạch lực, quả thật không phải để cho mấy người Nhiễm Lực có thể chống cự.
Bất quá bản thân Nhạc Vũ độ kiếp, một khi đao ý dẫn phát lại lại càng không cho người bên ngoài tới gần. Nếu sinh linh bên cạnh không chịu dời đi chắc chắn sẽ bị hồn niệm đao ý của hắn đánh nát. Vì vậy Nhạc Vũ liền dứt khoát đem chuyện trợ giúp thần hồn của mấy người giao cho Chiến Tuyết. Ngoại trừ việc nắm giữ thêm một môn thần thông còn có thể trợ giúp nàng nhanh chóng nắm giữ triệt để sát lực khổng lồ của Bát Diệp Tử Tâm Liên.
Có lực cương sát của Chiến Tuyết, cùng với áp lực của hai lần kiếp vân, hiệu dụng rèn luyện thần hồn của mấy người Nhiễm Lực và Sơ Tam Chiến Tuyết càng thêm rõ ràng.
Mắt thấy kiếp lôi hiện giờ mới bắt đầu, mấy người bên cạnh ngoại trừ Côn Ngô vẫn theo thường lệ hộ pháp phát hiện được ra mình còn lại vẫn không hề hay biết, Nhạc Vũ dùng thần niệm truyền đạt một mệnh lệnh cho Chiến Tuyết rồi xuyên qua hàng rào không gian tới chỗ Thần quốc.
Vùng này trong Hoàng hôn giới hiện giờ giống như căn cứ của Nhạc Vũ, khuếch trương đến phạm vi hơn trăm dặm, bên trong có đầy đủ các loại linh thạch lẫn di cốt yêu thú và nguyên quáng linh kim. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tới chỗ này, Nhạc Vũ đầu tiên bay tới về góc đông bắc rồi hạ xuống một chỗ chất đầy thi hài.
Nơi đây có đến mấy trăm thi thể tu sĩ Đại Thừa đỉnh phong, thi thể linh tiên nguyên vẹn cũng có đến hơn trăm cái.
Sau khi hạ xuống, Nhạc Vũ tiện tay cầm một thi thể Đại Thừa tương đối hoàn hảo xem xét. Qua hai năm phục dụng Nguyên Trí linh quả, tri thức đạo pháp của hắn đã có thể dùng từ sâu như biển để hình dung.
Bất quá những sở đắc về trận đạo của hắn lại không hữu dụng với mấy thi hài này. Mấy năm này nhục thân của hắn đề thăng nhanh chóng, một là dựa vào tiến hóa của việc độ kiếp, hai là nhờ vào tinh huyết Chân Long cùng Vu Thần trợ lực. Thêm vào đoàn tử khí dần chậm rãi hoàn thiện thể chất.
Cho đến khi mượn lực của Nguyên Trí linh, hoàn toàn thông hiểu 60 vạn điển tịch của Tử Vân tán nhân truyền lại thì hắn mới có thể tiến hành phân tích mấy thi thể tu sĩ Đại Thừa đỉnh phong này. Hiện giờ sau khi hoàn thành phân tích một thân thể thì Nhạc Vũ lại lâm vào khổ não.
Những di thể linh tiên kia thì với trình độ hiện giờ của hắn còn chưa thể nào hoàn toàn phân tích. Bất quá thi thể những Đại Thừa tu sĩ thì không làm khó được hắn. Kỳ thật thân thể hắn hiện giờ cũng không còn kém quá xa.
Bất quá vấn đề là kết cấu thân thể của mỗi tu sĩ này sau khi có được cơ sở Đại Thừa Kim Thân thì hoàn toàn bất đồng. Cơ hồ mỗi cái đều có chỗ đặc dị của mình.
Hắn tổng kết ra được chừng mấy loại. Một số có hướng phát triển thân thể vô cùng cường hoành, thậm chí cơ hồ tiếp cận với linh tiên. Một số khác am hiểu đạo pháp thì kết cấu phù văn trong tế bào có thể khiến cho uy lực đạo pháp thần thông càng mạnh, khống chế càng nhiều linh lực thiên địa. Bất quá một số tựa hồ dựa vào dược lực để đề thăng thì trong cơ thể lưu lại một phần dược độc khiến kết cấu thân thể tán loạn, tựa hồ tùy duyên mà thành. Ngoài ra còn có một số lại tăng cường về phương diện hồn lực, quả nhiên là Tam Thiên Đại Đạo, có tất cả bất đồng!
Nhạc Vũ khe khẽ thở dài, lâm vào trầm tư. Hiện giờ muốn tề tụ đủ 1080 loại lôi kiếp còn cần vài năm. Trong khoảng thời gian này cũng không có khả năng chỉ đơn thuần rèn luyện thần hồn.
Về phần dược vật chuẩn bị cho Huyền Sát Luyện Thi tầng thứ ba thì hắn đã sớm hoàn thành. Đồng thời cũng chuẩn bị cho nhục thân trước lúc trùng kích Đại Thừa đạt đến vạn thạch lực.
Chẳng qua với tình hình hiện giờ lại trì hoãn khiến hắn khó có thể quyết đoán không biết nên đi hướng nào mới tốt, cho dù muốn tổng hợp cũng cần phòng bị việc xung đột gien.
-Bỏ đi! Vẫn phải chờ ngày sau xem có cơ hội tìm thêm thi thể Đại Thừa tu sĩ......
Nhạc Vũ lại nghĩ tới Thần Mộ, trong đó chắc vẫn còn tồn tại Thần Điện khác. Bất quá sau một lúc hắn lại lắc đầu, chưa đến lúc bất đắc dĩ thì hắn cũng không tình nguyện đi vào. Trong lòng hắn có cảm giác nếu tiến vào trong đó chẳng những không có thu hoạch nào mà còn có hung hiểm tuyệt đại.
Nghĩ đến đây, Nhạc Vũ thấy Chiến Tuyết cũng phá không bay đến, nàng vừa thấy hắn thì cười ngây thơ chạy đến:
- Thiếu gia chuẩn bị trở về bên kia?
Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, hiện giờ hắn đã bình phục thương thế, lại thêm chuyện sát kiếp của Đoan Mộc Hàn, quả thực muốn nhanh chóng phản hồi Bắc Hoang. Hơn nữa hắn vẫn còn canh cánh chuyện Quảng Lăng Tông hiện giờ.
Bất quá trước mắt vẫn còn có chuyện muốn làm.
Lấy Tử Khuyết Thiên Chương từ trong Tu Di Giới đặt ở trước người, Nhạc Vũ lại dùng Long Tước phiến đánh ra Ngũ Sắc Thần Quang. Trước kia hắn phải hao hết tinh nguyên mới có thể phá vỡ tầng kim quang, lần này lại chỉ cần dùng Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ mười đã có thể khai mở.
Chiến Tuyết vừa nhìn qua cũng hiểu nên đặt tay lên vai hắn, từ cơ thể xuất ra một luồng sát lực mênh mông.
Nhạc Vũ thấy thế bất giác mỉm cười, cũng không biết có phải trùng hợp hay không mà trong Tử Khuyết Thiên Chương có tới bốn pháp tắc liên quan đến lực hồn sát của Chiến Tuyết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.