Chương trước
Chương sau
Chương Dục cũng biết vừa rồi Nhạc Vũ có thể trong nháy mắt đánh chết tu sĩ họ Li cũng chỉ là xuất kì bất ý.
Bất quá Chương Dục lúc này thực sự không dám chính diện tranh đấu với Nhạc Vũ. Trong nháy mắt vừa rồi, thiếu niên một năm trước vẫn còn tùy để hắn đàn áp đã triển lộ thực lực kinh người.
Có thể dùng thuần pháp lực khiến tu sĩ họ Li không thể động vào; Có thể dùng thân thể đối chiến nhị phẩm huyền binh, cho dù ở phương diện nào thì đối phương này cũng không phải là người mà hiện giờ hắn có thể chống lại.
Bỏ đi ý định bày trận kháng cự, Chương Dục lập tức ném ra mấy kiện pháp bảo. Hắn cũng biết mấy thứ này không thể ngăn được Nhạc Vũ nên chỉ để chúng tới gần đối phương rồi đem dẫn nổ bạo xuất ra sóng linh lực lẫn mảnh vỡ chỉ để cầu ngăn trở một lát là đủ.
Chương Dục lại đánh ra liên tiếp thủ ấn, thân hình hóa thành một đoàn huyết quang bay nhanh về phía xa, tốc độ vượt qua độn quang tầm thường mấy lần. Tiếp đó hắn đánh ra vô số đạo phù từ tứ phẩm đến nhị phẩm bố trí dày đặc sau lưng để ngăn trở. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Nhạc Vũ thấy vậy nhíu mày, cảm giác hơi khó giải quyết. Quả nhiên tu sĩ Nguyên Anh đều có bản sự bên trong, cũng không biết hắn dùng bí pháp gì mà tốc độ bỏ chạy vượt trên bốn mươi lần âm thanh. Thêm vào vô số pháp bảo huyền binh dẫn nổ dây chuyền, uy lực cực thịnh, cho dù là hắn cũng không dám bừa bãi xông qua.
Hừ lạnh một tiếng, Nhạc Vũ thôi động Huyền Quy Tiên Trạc, lập tức có một hư ảnh Xà Quy quấn quanh người hắn, cùng lúc dẫm mạnh lên Cực Quang kiếm hóa thành một đạo bạch quang đuổi sát.
Lúc này Nhạc Vũ mới có thể phát huy ra mười phần tốc độ của thanh phi kiếm chuyên dùng để phi độn này. Mặc dù không theo kịp đoàn huyết quang kia nhưng cũng trên 30 lần tốc độ âm thanh. Nhạc Vũ lại thôi động Tam Diệu Như Ý lôi trận bố trí thành một đại trận dùng từ trường phụ trợ tăng thêm tốc độ.
Sau đó chỉ trong trong nháy mắt, hai người đã xông tới một khối thổ địa chỗ biên giới. Chương Dục cả mừng, biết một khi tiến vào đây thì cơ hội chạy trốn sẽ tăng lên rất nhiều. Cho dù thực lực kẻ này cường hoành thế nào thì cũng phải kiềm chế, cũng có thể lợi dụng năng lượng không gian ở đây.
Hắn vội vàng đánh ra một đạo phù triện bảo vệ bản thân, sau đó cưỡng ép bản thân xuyên vào không gian loạn lưu bỏ chạy về xa.
Lúc này Nhạc Vũ cũng đã theo sát về sau, hắn không đuổi theo vào loạn lưu là gieo xuống một hạt giống Huyền Huyết Linh Đằng.
Theo pháp lực Thanh Đế Trường Sinh Quyết thôi động, vô số huyết sắc mộc đằng lập tức thăm dò vào đến hư không loạn lưu, trên đó có phủ một tầng Đại hóa Chư Thiên chân viêm, trong chốc lát đã đuổi kịp Chương Dục rồi quấn lấy hắn.
Chương Dục kinh hoàng, vội vàng lấy ra một thanh huyền binh. Chỉ là mộc đằng sau khi Nhạc Vũ đem Thanh Đế Trường Sinh Quyết tu đến tầng thứ bảy thì đã có thể chống đỡ một số huyền binh nhị phẩm phẩm chất thấp, lực lượng lên đến bảy tám vạn thạch lực! Chương Dục đem hết toàn lực chỉ mới chặt đứt hay ba sợi thì đã bị vô số huyết đằng trói lại.
Nhạc Vũ thấy thế là không chút bất ngờ, phất tay một cái đem huyết đằng thu về.
Hắn cũng lười nói nhảm với người này, trực tiếp dùng pháp lực Hỗn Nguyên Ngũ Hành bắt lấy Nguyên Anh kéo ra.. Sau một khắc bỗng nhiên thấy từ trong Nguyên Anh, tuôn ra một đoàn quang mang mạnh mẽ.
- Ý định tự hủy Nguyên Anh để đồng quy vu tận? Tính tình người này cũng là cường liệt!
Nhạc Vũ cười lạnh rồi đánh ra một đạo Ngũ Sắc Thần Quang khiến quang mang mạnh mẽ kia lập tức tiêu tán. Sau đó hắn một tay cầm lấy anh nhân cao chừng ba xích, một tay nắm lấy đầu Chương Dục, điên cuồng quán chú hồn lực vào trong.
Chỉ qua mấy nhịp thở, một luồng hình ảnh và tin tức từ trong đầu Chương Dục ào ạt rót vào đầu Nhạc Vũ.
Sau đó một lát, Nhạc Vũ kêu lên một tiếng kinh dị.
- Phong Bạch quả nhiên hợp lưu với Lí Không Liên. Việc này thật sự là khó giải quyết, hai người này một khi liên thủ thì mình khó có cơ hội thủ thắng! Còn có đạo nhân lôi thôi tên gọi là Thì Nam kia, tạo nghệ trận đạo tựa hồ cũng vượt quá dự liệu của mình!
Nhạc Vũ nhíu mày, vừa rồi có thể giết được tu sĩ họ Li chỉ là may mắn. Nếu như đối phương chủ quan thì với tu vi Nguyên Anh viên mãn của lão, cho dù hắn có nhiều đại thần thông, lại có Chiến Tuyết tương trợ thì cũng không thể đơn giản thủ thắng.
- Thì ra là thế! Lí Không Liên này thuộc về một tổ chức tên là Thiên Đạo Minh.
Tổ chức này có trên một trăm tu sĩ Nguyên Anh, bảy tu sĩ Đại Thừa, hơn một ngàn Kim Đan. Điều kiện để gia nhập là ít nhất tu luyện một loại thần thông hoặc tinh thông luyện khí trận phù hay luyện đan khôi lỗi, thực lực xưng hùng Trung Nguyên, ngay cả đại tông đỉnh cao cũng không dám đơn giản trêu chọc, bất quá tựa hồ kết cấu thành viên cực kỳ rời rạc. Mục đích lần này tới đây là vì Thiên Dương đao luân.
Đọc đến chỗ này thì Nhạc Vũ có chút kinh ngạc, biết thêm là đám người Lí Không Liên vào hơn trăm năm trước nhờ vào cơ duyên mà biết được nơi này cũng như chuyện chỉ cần phục hồi mẫu trận là có thể tiến vào hạch tâm của thần quốc. Sau đó liền tiến hành bắt đầu bố trí mưu đồ, chuyện di hài của chủ nhân Nguyên Dương đao luân chỉ là một trong những mục đích, ngoài ra còn có một số di bảo của tu sĩ thượng cổ bên trong.
Lí Không Liên vì thế chẳng những chuẩn bị một Nguyên Trí linh quả, càng thu thập được bản thiếu của Hiên Viên Phá trận lục. Tuy cuối cùng bị hắn đoạt được Nguyên Trí linh quả, bất quá những người này chuẩn bị trăm năm, đều có rất nhiều thủ đoạn hậu bị nên có được hai vị tông sư trận đạo là Thì Nam và Chương Dục trợ giúp, cuối cùng đã phục hồi thành công mẫu trận.
- Có di hài của chủ nhân Nguyên Dương đao luân, quả thực càng dễ dàng lấy được này Nguyên Dương đao luân. Bất quá nếu như vật ấy bị các ngươi lấy được thì chẳng phải Nhạc Vũ ta gặp nguy sao? Xem tính tình Lí Không Liên cũng không phải là người khoan dung độ lượng!
Trong mắt Nhạc Vũ lóe lên một tia sắc nhọn, sau đó khẽ giật mình.
- Chưởng giáo sư tổ rõ ràng đã từng cùng đám người này giao thủ. Ba người đều bị thương nhẹ mà rút lui, tuy nhiên đồng bọn của Lí Không Liên tựa hồ cũng có người trọng thương. Là người vẫn đi cùng với Lí Không Liên, bị chưởng giáo sư tổ đánh trọng thương, hiện giờ không biết Nguyên Anh đi đâu.
Nhạc Vũ thoáng suy nghĩ liền hiểu lúc ở Vạn Bảo lâu nhất định đã có mấy vị trưởng bối âm thầm bảo vệ, khi đó bản thân tưởng là nguy cấp nhưng thực tế rất an toàn.
Hắn thầm cảm động, một thoáng sau mới nén xuống, hiện giờ vẫn phải nhanh chóng tìm được tung tích của mấy người Nông Dịch Sơn.
Điều này Chương Dục khả năng không biết được, bất quá chỉ cần một phương vị đại khái là Nhạc Vũ tự tin có thể tìm được nhờ bí pháp trong môn.
Chẳng qua khi Nhạc Vũ vừa mới nghĩ đến đây thì Nguyên Anh của Chương Dục đã chịu không được nổ tung.
Nhạc Vũ thổ ra một ngụm máu, trong lòng cực kỳ oán hận, tiện tay ném thân thể của Chương Dục vào thời không loạn lưu rồi suy nghĩ trầm tư.
Thương thế của hắn kỳ thật không sâu, lực phòng ngự của Long Lân quả nhiên chỉ thua kém Huyền Vũ nửa bậc. Khi Nhạc Vũ toàn lực thôi phát thì nhị phẩm huyền binh đã có thể gây tổn thương.
Pháp lực vị tu sĩ họ Li kia tuy đến một vạn tám ngàn thạch lực nhưng Nhạc Vũ đồng dạng cũng dùng thủy nhu lực của Huyền Quy Tiên Trạc gia trì bản thân, giảm đến mức thấp nhất lực trùng kích. Cộng thêm Đại Thừa Kim Thân của hắn nên thụ thương không đáng kể, chỉ là ngũ tạng thoáng chấn động nên tích tụ một ngụm máu trong họng mà thôi.
Sau khi hắn nhổ ra ngụm máu, điều tức sơ qua thì thương thế đã gần như hoàn toàn hồi phục.
Điều khiến Nhạc Vũ phiền não chính là vào lúc quan trọng thì Nguyên Anh lại bạo liệt.
- Cường độ luyện phách sưu hồn cũng lớn hơn vài phần. Sớm biết như thế chẳng cần nhẫn nại bức cung
Nhạc Vũ than khẽ, thu hồi Tu Di Giới của Chương Dục lưu lại lẫn huyền binh vừa ngự sử để chạy trốn.
Hắn nhìn qua thì thấy trong Tu Di Giới người này có ba Ngũ Hành linh quả, 2000 vạn linh thạch. Bất quá những pháp bảo khác đều đã dùng để chặn hắn truy kích.
Sau đó hắn quay lại chỗ đánh chết tu sĩ họ Li thu thập lại hết những pháp bảo huyền binh của người này rơi vãi trên mặt đất.
Bất quá trên người kẻ này lại nghèo xác, duy nhất chỉ có một nhị phẩm huyền binh thì đã bị Nhạc Vũ đoạt đi, còn lại đều dưới tam phẩm, bất quá đều có diệu dụng.
Nhạc Vũ cũng không bất ngờ, vật nhị phẩm này ngay cả Quảng Lăng tông trước kia tổng cộng cũng chưa tới mười cái, một kẻ tán tu như vậy đã cực kỳ giàu có.
- Những vật này lấy về cho tông môn trao đổi linh thạch, mấy vị trưởng lão nhất định sẽ mừng rỡ.
Nhạc Vũ có chút bất đắc dĩ thu hồi, ngược lại ba Ngũ Hành linh quả lại khiến hắn kinh hỉ vì lại là hai hành quý hiếm Hỏa, Thổ.
Sau đó Nhạc Vũ đứng lại một chỗ, nhất thời không biết đi đâu cho đúng. Lần này Chiến Tuyết cũng không đưa ra đề nghị gì, trong lòng hắn cũng không biết tính toán thế nào.
- Cũng thế! Lại phải dùng thuận thôi diễn Tiên Thiên bát quái để suy diễn thiên cơ.
Nhạc Vũ ném ra mấy chục viên linh thạch, sau khi suy diễn thì đầu tiên là vui vẻ rồi cả kinh.
Vui là vì lần thôi diễn này đã ứng với hướng đông bắc. Kinh hãi là vì trong quẻ tượng vẫn là điềm đại hung, còn có tai ương huyết quang.
Nhạc Vũ trầm xuống, càng thêm cẩn thận. Sau khi nhìn bốn phía thì không chút do dự khống chế lấy Cực Quang kiếm phi độn về hướng bắc, cười nhạt.
- Cũng muốn nhìn xem điềm hung này có thật lấy được mạng ta?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.