Sau cuộc chiến, Nhạc Vũ nằm sóng xoài trong căn phòng điều khiển khôi lỗi, một đầu ngón tay cũng không nhúc nhích. Thật ra thì thân thể hắn cũng không quá mệt mỏi mà chủ yếu là về phương diện thần thức. Tiếp nhận hơn năm mươi lần va chạm với yêu thú, cộng thêm uy áp thiên kiếm của yêu thú cấp năm khiến sự hao tổn tinh trí cực nhiều. Cho dù dùng mấy viên thanh thần hoàn thì vẫn chưa thẻ hồi phục như cũ, chỉ khiến trong đầu càng hỗn loạn đến muốn ói.
Nhạc Vũ biết lần này chỉ sợ là thần trí của mình tiêu hao quá lớn. Đây cũng là lần đầu tiên hắn đối mặt với tình huống như thế. Điều khiến hắn an tâm chính là khi hắn vận chuyển Ngự khí ngưng thần pháp, lấy hồn lực tinh khiết bảo dưỡng ra một số kinh lạc thì thần thức chậm rãi khôi phục. Không những về phương diện chất lượng càng thêm thuần khiết mà ở tổng lượng cũng có gia tăng.
Không thể nói là tăng lên gấp bội, nhưng là so sánh với trước khi chiến đấu tăng thêm hơn sáu thành!
Thật ra thì điều Nhạc Vũ muốn làm nhất lúc này là buôn bỏ tất cả để ngủ một giấc thật sâu. Bất quá nghĩ đến nhân mã chư thành phía nam chỉ ở cách đây hơn ba trăm dặm, phong hỏa đài thậm chí chỉ hơn trăm dặm. Với cước lực của Long Lân Mã thì chỉ chưa đầy một hai canh giờ đã có thể tìm đến nên hắn đành cười khổ một tiếng, đợi cho cảm giác hôn mê thối lui thì từ đầu khôi lỗi nhảy xuống.
Bên trong thung lũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha/1625878/chuong-127.html