Chương trước
Chương sau

Khi phát hiện trước mắt mình đã không còn người ngăn cản, Nhạc Vũ không khỏi chợt thất thần. Cho đến một thoáng hắn mới thanh tỉnh lại. Hắn cười tự giễu một tiếng, sau đó quét mắt nhìn bên trong đại đường.
Những gương mặt vô cùng kinh ngạc bên trong đại đường hắn cũng không quan tâm tới, giờ phút này có thể hấp dẫn sự chú ý của hắn cũng chỉ có ba người đứng đối diện. Ba người kia đều đã đứng dậy, mặc dù còn chưa có ý động thủ, nhưng sắc mặt đều trở nên âm trầm. Sau đó ở cửa sau hậu điện phía trái có một bóng người đang lặng lẽ di động bước chân từ từ lui ra hướng cửa. Khi nhìn thấy rõ gương mặt của thiếu niên kia chính là Nhạc Phong, chân mày hắn nhất thời thoáng nhíu lại.
Người này thật đủ cơ trí! Trong lòng Nhạc Vũ thầm mắng một tiếng, biết mình dự định làm thịt người kia ngay nơi này sợ rằng hơn phân nửa là phải thất bại.
Cảm thấy tiếc nuối quay đầu, cuối cùng Nhạc Vũ đưa ánh mắt nhìn về phía Hồng Phi, thiếu chủ Đạm Vân thành xem như còn chút ít khí độ, từ đầu đến cuối vẫn ngồi thẳng bất động. Nhưng khi nhìn thấy Nhạc Vũ nhìn qua, vài bóng người đã đứng bên cạnh hắn, mơ hồ hộ vệ hắn bên trong.
Những tộc nhân đánh qua một trận với Nhạc Vũ, cơ hồ đã bị thương không nhẹ. Chỉ có mấy vị võ sư của Đạm Vân thành hãy còn hoàn hảo không tổn hao gì. Mà bốn vị bên cạnh Hồng Phi trước ngực đều có thêu đồ án đám mây. Trong đó có một vị võ sư cấp bốn, Nhạc Vũ đã gặp mặt trước cửa tiệm thuốc, về phần ba người còn lại trên tay áo chỉ thêu ba đường chỉ bạc mà thôi. Trong bốn người, bao gồm cả người hắn nhận thức, trên mặt tràn đầy vẻ kiêng kỵ, mà trong ánh mắt còn mang theo mấy phần sợ hãi. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Trên gương mặt toát ra nụ cười châm chọc, Nhạc Vũ lại cất bước về phương hướng đó. Mà khi hắn còn chưa tới gần, một vị võ sư cấp ba đứng phía trước nhất không còn chịu đựng được áp lực liền dẫn đầu động thủ. Người này tu luyện chính là chân khí kim thuộc tính, kiếm thế vô cùng bén nhọn, nhưng không có được khí tức bất khuất như Lâm Trác.
Nhạc Vũ tiện tay dùng đao ngăn trở, sau đó lại hất mạnh đã làm binh khí rời tay đối phương. Thậm chí hắn còn có thể rõ ràng nghe được, da thịt của cánh tay người này bởi vì dùng sức quá mức mà vang lên thanh âm đường dây chằng gãy đứt.
Tay trái Nhạc Vũ tuy chuyên tấn công đao pháp, nhưng võ học chí lý chỉ cần có thể chân chính lĩnh hội thông suốt, cũng không câu nệ binh khí hình thức. Lại thêm ở phương diện khống chế lực lượng cùng chân khí của người kia không hề có ưu thế gì quá lớn. Vì vậy cho dù chỉ dùng đao hắn cũng có thể dễ dàng mượn lực đả lực tiện tay đánh bay binh khí của người này.
Ngay khi võ sư cấp ba kia đang hoảng sợ, Nhạc Vũ lại tiến lên trước một bước, trường đao như điện quang chém nghiêng, chặt đứt ngang thắt lưng của người nọ. Máu tươi phun trào ra trong nháy mắt văng khắp nơi, nhiễm ướt cả khăn trải bàn phía sau. Trên gương mặt trắng nõn của Hồng Phi cũng dính máu, sắc mặt hắn tái nhợt, thân hình run rẩy. Lần này hắn thật sự cảm thấy sợ hãi cùng kinh hoàng với thiếu niên nhỏ hơn hắn bốn tuổi đang đứng ngay trước mặt.
Nhạc Vũ liếm liếm khóe môi, theo bản năng muốn liếm đi hương vị máu tanh kia. Hắn hạ thủ lưu tình đối với những "tộc bá" "tộc thúc" kia, nhưng đối với người của Đạm Vân thành, hắn không có gì băn khoăn, càng chưa nói tới gánh nặng trong lòng.
Hình ảnh đỏ tươi trước mắt lại đem sát ý che giấu trong lòng hắn kích thích lên tới đỉnh cao nhất.
- Càn rỡ!
Theo tiếng quát có thể làm rung động tâm hồn kia, cả đại đường phảng phất như lắc lư rung mạnh, mọi người vừa nhìn qua, chỉ thấy thân hình của Hồng Chính đã như quỷ mị rời khỏi chỗ đứng của mình, trường kiếm ra khỏi vỏ mang theo ảo ảnh vũ bão xông về phía Nhạc Vũ.
Nhạc Duẫn Văn đã sớm có chuẩn bị thấy thế liền lạnh giọng cười một tiếng, cũng rút đao theo sát phía sau. Nhìn như là tương trợ Hồng Chính, nhưng lưỡi đao lại nghiêng về chỗ yếu hại của Hồng Chính. Hắn đã quyết định chủ ý, vô luận thế nào cũng phải giữ lại tính mạng của thiếu niên này. Về phần xử trí như thế nào, đại khái có thể đợi đến khi công nhận thân phận rõ ràng rồi hãy nói.
Nếu Hồng Chính chỉ muốn cứu cháu của mình thì thôi, nếu có ác ý, vậy hắn cũng không để ý tranh tài một trận ở nơi này. Dù sao hắn đã sớm có ý muốn kiến thức Thương Lan kiếm vương có phải danh đúng như sự thật hay không từ lâu.
Ở trên bậc thang ngay trung ương đại đường, Nhạc Duẫn Kiệt bất đắc dĩ than nhẹ một tiếng, cũng rời ghế. Tuy hắn cách Nhạc Vũ xa nhất, và cũng là người khởi động thân hình chậm nhất, nhưng chỉ một thoáng lắc mình, đã đuổi theo sát phía sau hai người kia. Chẳng qua tư thế của hắn khác với đệ đệ, Nhạc Duẫn Kiệt theo sát phía sau Hồng Chính, trong lúc mơ hồ có vẻ như đang muốn bảo vệ bên hông vị Thương Lan kiếm vương này, tùy thời xuất thủ viện trợ.
Cuối cùng đã đến rồi sao?
Con ngươi Nhạc Vũ bỗng nhiên co rút lại thật nhanh, thanh kiếm của Hồng Chính còn chưa tới, hắn đã cảm nhận được kiếm ý cuồn cuộn như sóng lớn vỗ bờ. Mà hai người Nhạc Duẫn Văn cùng Nhạc Duẫn Kiệt tiếp theo sau lại tạo áp lực thật lớn với hắn.
Nhưng ngay giờ khắc này, Nhạc Vũ lại vô cùng hưng phấn. Chân khí trong cơ thể được truyền khắp toàn thân, kích thích từng tế bào bên trong cơ thể.
Hắn dùng tay phải vừa khôi phục một chút khí lực, nắm lấy Ô Kim kiếm sau lưng. Ngay sau đó "khanh" một tiếng xuất kiếm. Trên thân kiếm lóe sáng chói mắt như tia nắng mặt trời, ở trước người hắn men theo hình dạng uốn éo như độc xà đâm ra, linh lực phong thuộc tính cũng như nước xoáy nhanh chóng tụ tập bên người Nhạc Vũ, mà cả người Nhạc Vũ phảng phất như được nhuộm một tầng sáng bóng màu xanh.
Cảm thụ được linh lực phong thuộc tính có mặt khắp nơi, nhẹ nhàng và dị thường sinh động, Nhạc Vũ phát ra tiếng cười khẽ, thân hình không lùi mà tiến tới, cơ hồ hóa thành cầu vồng, nghênh đón một đao hai kiếm trước mắt. Đối diện hắn, vô luận là Hồng Chính hay hai huynh đệ Nhạc Duẫn Kiệt cùng Nhạc Duẫn Văn, trong mắt tràn ngập vẻ kinh hãi cùng khó tin.
Thân hình bốn người trong nháy mắt đan vào nhau, trong tích tắc, bên trong đại đường thành chủ phủ liền biến thành tĩnh mịch.
Nhạc Vũ giống như bị say rượu bật lui mấy bước, nơi ngực trái tràn ra đóa hoa máu đỏ tươi. Mà giờ khắc này cách trước người hắn ba trượng, trên mặt Nhạc Duẫn Kiệt cùng Nhạc Duẫn Văn lại trắng như tờ giấy, hai thanh dị binh cấp mười trong tay hai người đều đã rơi xuống mặt đất. Nếu cẩn thận nhìn xem, liền có thể phát hiện tay phải của họ có chút sưng vù lên, xương cổ tay còn có vẻ vặn vẹo không bình thường.
Bên cạnh hai người họ, Hồng Chính vẫn cầm kiếm chĩa vào Nhạc Vũ. Chẳng qua bàn tay cầm kiếm của Thương Lan kiếm vương đã không còn ổn định như trước, mũi kiếm khẽ run. Tay trái đang bịt nơi cổ họng, máu tươi nhè nhẹ rỉ ra giữa những kẽ ngón tay.
- Bí pháp Tật Phong! Điều này sao có thể?
Nghe thanh âm khàn đục từ cổ họng Hồng Chính thốt ra thật khó khăn, vẻ mặt Nhạc Vũ liền giật mình, sau đó không hề để ý tới ai lại bước tới hướng Hồng Phi. Nhưng lần này hắn vừa cất bước đã cảm thấy vạt áo của mình bị giật lại, Nhạc Vũ ngạc nhiền nhìn xuống, lại thấy võ sư cấp ba của Đạm Vân thành vừa bị chém nửa người giờ phút này còn chưa chết hẳn, đang dùng một tay nắm chặt ống quần hắn.
Trong mắt lộ ra một tia rét lạnh, Nhạc Vũ tiện tay cắm thanh đao xuống, lưỡi đao xuyên qua gáy của người kia, lại xuyên qua mắt, không hề có chút cản trở cắm thẳng xuống sàn nhà. Mà chờ khi hắn xử lý xong chướng ngại này, lại thấy Hồng Phi không còn chút dáng vẻ phong độ nào, dùng cả tay chân chạy ra hướng đại đường.
Nhạc Vũ lắc nhẹ đầu, nghĩ thầm, chẳng lẽ lúc này ngươi còn cho là mình có thể chạy trốn được? Tay trái hắn vươn ra phía sau, Lâm Trác cũng thông minh, đem thanh cương kiếm cuối cùng giao vào trong tay Nhạc Vũ. Sau đó mọi người chỉ nhìn thấy một đạo thanh quang, trong phút chốc xuyên qua không gian hơn mười trượng, xuyên qua lưng trái của Hồng Phi, sau đó đem cả người hắn vững vàng ghim xuống mặt đất. Nhạc Vũ đối với những điểm yếu hại trong cơ thể con người hiểu rõ như lòng bàn tay, một kiếm này xuyên thẳng trái tim Hồng Phi, cộng thêm trên thân kiếm còn sót lại phong linh lực khuấy phá, Hồng Phi chỉ kịp giãy dụa thân thể hai lần đã không còn động tĩnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.