Thấy Nhạc Hữu Thành kinh hoàng thất thố, Nhạc Vũ phát ra một tiếng than nhẹ. Mặc dù trong lòng tiếc hận dị thường, song trong từ điển của hắn vẫn còn chưa có bốn chữ "Hạ thủ lưu tình"! 
Dùng một loại bộ pháp nhanh như điện lướt tới bên cạnh Nhạc Hữu Thành, thanh đao trong tay của Nhạc Vũ đầu tiên là chém vào chân phải đang là duy nhất chống đỡ thân hìn. Thanh đao vẽ lên một quỹ đạo màu trắng mang theo một luồng máu tươi vọt lên, sau đó như chim yến chao liệng vụt đến sau gáy Nhạc Hữu Thành rồi một chiếc đầu có mái tóc trắng xóa bay lên. 
Nhạc Vũ hoành đao sang bên cạnh, khẽ lắc để mấy giọt máu tươi vướng vào chảy hết, sau đó không nhìn tới cắm đao vào vỏ. Binh khí thời đại này cũng không biết là làm bằng kim loại gì mà cường độ và sắc bén tùy tùy tiện tiện cũng thắng được một số danh đao ở tiền thế. Nhạc Vũ chỉ cần hơi dùng sức thì thân đao đã sạch sẽ. 
Làm xong hết thảy, sắc mặt của Nhạc Vũ không hề lộ vẻ vui mừng, ngược lại còn có chút ảm đạm. Hắn dẫm mạnh chân một cái làm tầng lá dày nửa thước bay tán loạn để lộ ra mặt đất. 
Theo như hiển thị của bản đồ lập thể trong đầu Nhạc Vũ thì dưới chỗ mà Nhạc Hữu Thành vừa đứng là một hố nông sâu chừng hai thước, đó là nguyên nhân mà lúc nãy vị lão nhân đang trong lúc kịch đấu lại bị hẫng đi. 
Nếu như lúc đó lão vẫn ở trạng thái chăm chú thì cho dù hẫng chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha/1625781/chuong-30.html