Tinh thần Lâm Tử Lộc khá phấn chấn, trên mặt nàng là nụ cười thoải mái, lúc này Quân Lâm đang nhớ tới lời nói tối hôm qua của nàng.
Nàng nói, nàng đương nhiên là sợ, nhưng mà nàng vẫn sẽ đến kinh đô, nhân sinh trên đời không nên vì chút sợ hãi mà trì trệ không tiến lên phía trước, nếu vậy sớm hay muộn ngươi sẽ bị thế gian lãng quên.
Nguyệt nhi của hắn càng lúc càng hấp dẫn, hắn định muốn hảo hảo khai quật bảo tàng trên người nàng.
Bởi vì có hai nữ tử nên bọn họ mua một chiếc xe ngựa, lúc này bốn người ngồi trong xe ngựa, hai nam, hai nữ, có đôi có cặp.
Tức Mặc Hành Vân lười nhác nhắm mắt dưỡng thần, Liên Nhi thì đang vén rèm nhìn cảnh vật phía bên ngoài, Dạ Ẩn thì ở bên ngoài đánh xe, hai người Lâm Tử Lộc và Quân Lâm nhìn nhau, không ai nói gì.
Trên cơ bản Lâm Tử Lộc đang cảm thấy rất khó chịu, xe ngựa này là được mua ở huyện An Nhạc, chất lượng tự nhiên là không thoe kịp mấy loại xe ngừa được đặt riêng ở kinh đô rồi, hơn nữa, đối với loại người chưa làm quen với xe ngựa như Lâm Tử Lộc mà nói, cuộc hành trình này thật sự là xóc nảy quá sức chịu đựng rồi, bụng nàng khó chịu, nàng đang cố kìm nén cảm giác buồn nôn trong người.
Quân Lâm luôn luôn nhìn chằm chằm Lâm Tử Lộc, một là vì sắc mặt Lâm Tử Lộc không tốt, hai là vì Lâm Tử Lộc đã đổi về nữ trang, nàng nói lão bản Mễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha-hoang-hau-nay-tram-dinh-roi/2326440/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.