"Tỉnh?" Quân Lâm hơi híp mắt, cười nhìn về phía Lâm Tử Lộc.
"Ngươi... Ngươi thế nào lại ở chỗ này?" Lâm Tử Lộc hơi hơi ngửa đầu nhìn hắn, người nam nhân này sao lại nằm trên giường nàng.
"Ta mới là người lên hỏi nàng đó, sao nàng lại chạy lên trên giường ta, còn ôm ta ngủ nữa thê hả?" Quân Lâm một chút cũng không giống như bản thân mình mới vừa đổi trắng thay đen, hắn lạnh nhạt tự nhiên như không nói, giống như là đang trần thuật một sự thật vậy.
"Ta..." Lâm Tử Lộc đuối lý, vội vàng buông lỏng Quân Lâm ra, bản thân lui đến mép giường. Rõ ràng là nàng đang ngủ ở trong lòng hắn, thế nào lại thành nàng chạy lên trên giường hắn đây? Chẳng lẽ là do nàng mộng du?
Nàng không biết là bản thân mình có mộng du thật hay không, nhưng sự thật ở ngay trước mắt, cảnh vật bốn phía đều không giống như phòng nàng, nơi này rõ ràng là phòng của Quân Lâm rồi, nàng quả thật đã ôm hắn ngủ, hơn nữa còn hệt như một con bạch tuộc nữa chứ.
Qúa không có tiền đồ rồi!
Lâm Tử Lộc ho nhẹ hai tiếng để thanh thanh cuống họng, lớn mật liếc Quân Lâm một cái, sau đó nói: "Không phải chỉ là bế qua hai lần thôi sao? Cũng không phải là chưa từng đụng chạm qua, cứ coi như ngươi không khác gì một cô nương nhà lành là được mà."
Quân Lâm bật cười ra tiếng, cô nương nhà lành, cái này xác định là để nói hắn sao?
"Nguyệt nhi, ta là một "phụ nam" đàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha-hoang-hau-nay-tram-dinh-roi/2326434/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.