"Ai cho ngươi dùng loạn nội lực, thế này thì tốt rồi, thân thể của ngươi bị hao tổn chứ cũng không phải là thân thể của ta. Trong vòng mười ngày tới, ngươi đàng hoàng tử tế làm một người bình thường đi, ngươi cũng không cần mạnh mẽ sử dụng nội lực, dù ngươi muốn cũng không thể dùng được.” Tức Mặc Hành Vân cố gắng lê lết cái thân thể mỏi mệt của mình, nhìn qua dáng vẻ của Quân Lâm ở trên giường, thở dài một hơi, trong lòng buồn bực, chỉ biết là hắn không có nghe theo lời dặn của thầy thuốc. Trong lòng nghĩ đáng đời, hắn cứ như vậy sẽ làm cho bệnh tình bị kéo dài, không nghe lời Tức Mặc thần y thì chỉ có hắn chịu thiệt thôi.
Ăn dược Tức Mặc Hành Vân đưa cho, Quân Lâm cảm giác được mình tốt hơn nhiều, chỉ là tụ không được dù một chút nội lực, bây giờ hắn tựa như một một phế nhân vậy. Loại cảm giác này hắn tuyệt không ưa thích, làm hắn không tự giác hồi tưởng lại năm đó, chân tay mình có bao nhiêu luống cuống, có bao nhiêu vô năng bản thân.
Hắn nắm chặt nắm tay, mặc xong quần áo, đi xuống giường.
"Đã muộn rồi, ngươi định dày vò gì nữa?" Tức Mặc Hành Vân nhìn hắn kéo lên vạt áo, buộc lại đai lưng, ba ngàn sợi tóc đen tùy ý tung bay theo gió, tiêu sái đi ra ngoài.
"Đêm đã khuya như vậy, không đi cùng nàng, lòng ta thấy bất an." Môi mỏng đạm sắc của Quân Lâm phun ra một câu nói như vậy ngay lập tức thành công làm Tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha-hoang-hau-nay-tram-dinh-roi/2326405/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.