Quân Lâm trở về phòng lấy ra một tờ giấy, đề bút viết xuống một câu: Hiện tượng bình thường, không cần quá mức lo lắng.
Viết xong sau lại cảm thấy có nơi nào đó không ổn, lại viết thêm một câu nữa: Hết thảy mạnh khỏe, qua một thời gian nữa mới trở về, hoàng huynh chớ niệm.
Đơn giản đọc lại một lượt sau khi cảm thấy đã hoàn mỹ, vì thế thu hồi tờ giấy kia, vừa vặn ngước mắt lên nhìn qua cảnh vật bên ngoài cửa sổ.
Tầng mây nồng hậu, sắc màu u ám như thế, chắc chắn một lúc không lâu sau trời sẽ đổ mưa.
Quân Lâm vội vàng đi xuống lầu, đi ngang qua bên người Dạ Ẩn còn quỳ nãy giờ, lạnh lùng nói: "Đi đi, theo ta đi đón vương phi."
"Vâng, gia." Dạ Ẩn đứng dậy, theo sau lưng Quân Lâm ra cửa.
Đi ra Lưu Bảo Trai, Quân Lâm gọi Hắc Ưng, đem thư tín cột chắc lên chân nó, nhẹ nhàng vuốt ve lông chim đen bóng của nó, môt lúc sau ra lệnh cho nó rời đi.
"Vương phi hôm nay đã làm những gì?" Quân Lâm thu tay, thấp giọng hỏi.
"Vương phi cùng các tiểu thư ngắm hoa, sau đó dùng bữa." Dạ Ẩn nghĩ, giống như vương phi cũng không có làm chuyện gì đặc thù, vì thế liền giản lược, chỉ đại khái nói một lượt.
"Tâm tình của vương phi như thế nào?" Quân Lâm lại hỏi tiếp.
Dạ Ẩn tuy rằng rất kỳ quái vì sao vương gia nhà hắn phải hỏi mấy vấn đề này, nhưng vẫn dựa theo thực tế mà trả lời: "Vương phi cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha-hoang-hau-nay-tram-dinh-roi/2326382/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.