Sau khi cơm no rượu say, cơ bả bọn họ có thể xuất môn được rồi.
Quân Lâm đỡ Lâm Tử Lộc, còn Dạ Ẩn đỡ Tức Mặc Hành Vân.
Người ta lúc nhậu nhẹt ăn uống thường là uống nhiều hơn ăn, còn hai người bọn họ thì ăn nhiều hơn uống, vì vậy mà không có cách nào đi được.
Còn chưa đi đến đại môn của Mễ Kỳ Lâm, bọn họ đã bị đoàn người của Đoạn Chi Vân ngăn cản.
"Lộc công tử, thực khéo quá đi, chúng ta lại đụng nhau ở đây."
"Đoạn tiểu thư, đúng là thật khéo." Khéo cái đầu ngươi ấy, không thể để cho con cái nhà người ta tự do hoạt động một chút sao, đi ra cửa một chút cũng có thể đụng nàng ta, chuyện này là ngẫu nhiên mới là lạ người.
"Đã nhiều ngày ta cũng chưa có dịp gặp Lộc công tử, không biết Lộc công tử có thể hay không nể mặt tiểu nữ, có thời gian rảnh đến quý phủ uống một ly trà." Đoạn Chi Vân tiến lên lôi kéo cánh tay Lâm Tử Lộc, nàng ta lúc này chỉ lo tiếp cận Lâm Tử Lộc, hoàn toàn không chú ý tới sắc mặt đã tối sầm của Quân Lâm.
"Ngày khác có được không? Ngày khác tại hạ nhất định phụng bồi tiểu thư đây. Hôm nay thật sự là thân thể của tại hạ không khoẻ, muốn sớm đi nghỉ tmột chút." Khóe miệng Lâm Tử Lộc giật giật, lại uống thêm một chén trà nữa phỏng chừng nàng sẽ phun hết thức ăn trong bụng ra ngoài.
Vừa nghe thấy lời này, trong ánh mắt của Đoạn Chi Vân chứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha-hoang-hau-nay-tram-dinh-roi/2326358/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.