Sau khi Lâm Tử Lộc tỉnh lại ngay lập tức ồn ào đòi đi Mễ Kỳ Lâm, sợ tửu lâu bảo bối của nàng có sơ xuất gì.
Phe phẩy tiểu Chiết Phiến trên tay, Lâm Tử Lộc đi đến trước cửa Mễ Kỳ Lâm, nàng mới phát giác bản thân mình đã lo lắng quá rồi.
"Không nghĩ tới Nguyệt nhi thật lợi hại nha." Quân Lâm không biết từ nơi nào xuất hiện, đứng ở bên người Lâm Tử Lộc.
"Ha ha, ta còn rất nhiều chỗ lợi hại nha!" Lâm Tử Lộc đắc ý cười, lập tức lại ngẩng đầu nhìn người đột nhiên xuất hiện này.
Hắn vừa vặn cũng đang cúi đầu nhìn nàng, trên mặt không có dư thừa chút biểu cảm nào. Chính là trên mặt hắn còn đeo một chiếc mặt nạ bằng bạc, che khuất nửa gương mặt, nhìn thế nào nàng cũng thấy thật chướng mắt.
Nhớ kỹ sáng nay Lâm Tử Lộc vừa nhìn thấy Quân Lâm mang mặt nạ, ngay tức khác giật mình, tò mò hỏi hắn vì sao phải đeo mặt nạ. Hắn chỉ đáp, tất nhiên là vì không muốn để cho người khác nhìn thấy mặt hắn. Khi nghe được câu trả lời này, Lâm Tử Lộc liếc hắn một cái, nàng thừa nhận hắn rất tuấn tú, nhưng cũng không cần phải tự kỷ đến mức độ này đi, đẹp trai còn sợ người khác nhìn sao? Chẳng nhẽ người ta nhìn nhiều một chút thì hắn bớt đẹp trai một chút? Thực không hiểu nổi hắn.
Hiện giờ Quân Lâm đã khôi phục trí nhớ, hơi thở trên người hắn có nhiều hơn vài phần bí hiểm, cả người đều trở nên lạnh lẽo.
Giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha-hoang-hau-nay-tram-dinh-roi/2326352/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.