Tức Mặc Hành Vân vì Lâm Tử Lộc bắt mạch, chỉ biết nàng chẳng qua là bị nhiễm phong hàn thông thường không có gì đáng lo ngại, hắn còn chưa nói hết đã bị Quân Lâm đá bay ra khỏi phòng.
Hắn đang muốn hướng Quân Lâm nổi giận thì thấy cảnh Quân Lâm kéo tay áo tiểu bạch thỏ lên.
Cánh tay non mềm như củ sen, nhưng trên cánh tay trắng này lại có một vết bầm tím, lúc Tức Mặc Hành Vân chạm lên tay nàng để bắt mạch, Quân Lâm đã bắt kịp cái nhíu mày của nàng, cánh tay nàng còn không tự giác rụt vào một chút.
Quân Lâm ảo não, lúc trước ôm nàng đặt lên giường, hắn chỉ nghĩ nàng có khả năng phát sốt, không có chú ý tới trên người nàng còn bị thương.
Trong phòng nhiệt độ bỗng nhiên bị hạ thấp, trên người Quân Lâm tản ra lãnh khí, cả khuôn mặt càng ngày càng đen: “Đã có chuyện gì xảy ra?”
Từ trên mặt đất đứng lên, Tức Mặc Hành Vân cười gượng hai tiếng: “Chuyện này không liên quan đến ta đi, chắc là nàng không cẩn thận đụng vào chỗ nào đó, làn da của tiểu bạch thỏ non mềm, lại còn vô cùng mịn màng nên rất dễ bị bầm tím.”
Quân Lâm quay đầu, liếc mắt nhìn hắn, trong lời nói chứa uy hiếp mười phần: “Một vết bầm tím lớn như thế này, va chạm thông thường sẽ không bao giờ để lại kiểu bầm tím như thế này, huống hồ nhìn kỹ có thể nói vết bầm này mới bị không lâu...”
Tức Mặc Hành Vân tựa hồ cảm giác được không ổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-thien-ha-hoang-hau-nay-tram-dinh-roi/2326342/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.