Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
Vào đêm, đại quân hạ trại ngay tại chỗ, Vương Dự mới vào trong trướng ngồi, đã có người đi vào nói: “Bẩm Đại tư mã, Dữu đại tướng quân cho người nhắn, mời ngài qua trướng ông ta, nói có chuyện quan trọng bàn.” LQĐ
“Hả?” Vương Dự ngẩng đầu nhìn hắn ta, hai hàng lông mày thô to hiện vài phần khinh thường, phất tay ồm ồm nói: “Chiến trận đã đánh xong, ta với ông ta không có gì phải bàn bạc, bảo người của ông ta về đi.”
Người nọ lĩnh mệnh rời đi, không bao lâu lại quay về: “Bẩm Đại tư mã, Dữu đại tướng quân nói việc này không phải chuyện đùa, nếu ngài không đi, mạng nhỏ của ông ta khó giữ được, xin ngài bất kể thế nào cũng phải tới cứu ông ta một mạng, ông ta vô cùng cảm kích.”
“Có lẽ như vậy mới tốt!” Vương Dự thấp giọng mắng một câu, không kiên nhẫn nói, “Vậy bảo ông ta đi tìm đại phu, tìm ta thì làm được gì?”
“Ông ta nói chỉ có ngài mới có thể cứu mạng ông ta, đổi là ai đều không được.”
Vương Dự trợn trừng hai mắt: “Sao còn chưa xong? Trời vẫn còn mưa đấy, ông ta tìm ta có việc bàn bạc, vậy thì nên mau tới trướng của ta, ta đi làm cái gì? Ông ta ngay cả một Trương Cần còn đánh không lại, bày trò gì với ta?”
“Đại tư mã nói rất đúng, thuộc hạ đi truyền lời.” Người nọ lau mồ hôi lạnh, nhanh chóng lui ra, không bao lâu lại chạy về.
Vương Dự nghiêng đầu nhìn ra, thấy phía sau hắn ta không có ai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-duoi-thanh/1498081/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.