Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
Tư Mã Vanh hơi kinh ngạc nhìn Lục Tử Tu, như có vài phần buồn rầu và mất mát: “Nhị công tử, ngươi không tin ta?” LWĐÔN
Lục Tử Tu cười rất đỗi dịu dàng, nụ cười như lúc mới gặp năm trước, lại đưa tay sờ lên mặt y, dịu giọng nói: “Nếu ngươi là Nguyên Sinh, vậy thì ở lại được không? Bên cạnh Thừa tướng lắm nhân tài, cũng không thiếu một người như ngươi, ngươi và ta quen biết tám năm, chẳng lẽ không so được với mấy tháng ở phủ Thừa tướng? Hả?”
Tư Mã Vanh rất đau đầu, trong lòng biết hắn ta không tin mình, nhưng nếu cứ như vậy thừa nhận, chỉ sợ không giao Nguyên Sinh ra thì từ nay về sau vĩnh viễn không có ngày yên ổn, nếu giao ra mà nói…. Thì đó chính là chôn cho mình một tai họa ngầm, nhất thời làm y tiến thoái lưỡng nan.
Lục Tử Tu đi xung quanh y một vòng, vừa bước vừa quan sát y, cuối cùng khoanh tay đứng trước mặt y, cười nói: “Nguyên Sinh nhát gan, không bình tĩnh thản nhiên được như ngươi, từ lúc ngươi đi vào trạch viện này, chưa từng hoảng sợ, ngươi nói ngươi là Nguyên Sinh, xem ta là kẻ ngốc à? Ngươi ẩn thân bên cạnh Thừa tướng có tính toán gì không liên quan tới ta, ta chỉ hi vọng ngươi khai thật, bây giờ Nguyên Sinh ở đâu?”
Đôi mắt Tư Mã Vanh lóe lên, chẳng muốn giả vờ thần thái cử chỉ của Nguyên Sinh nữa, thu liễm vẻ mặt thong dong nhìn hắn ta, mỉa mai cười: “Nhị công tử cho rằng ta chính là người khác giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-lam-duoi-thanh/1498071/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.