“Quý phi nương nương, ta đã tìm tới trai lơ* cho chị này.”
*面首 [mặt thủ] – dịch ra là đ.ĩ đ.ự.c, để trai lơ cho nó nhẹ nhàng tình cảm =))
À, ta hiểu rồi. Em gái thân yêu đây muốn Thẩm Lăng Phong nhìn ta bẩn thỉu hèn mọn đến mức nào đấy.
Hay đó, hay lắm!
Đám trai lơ ngoan ngoãn tiến đến, Phương Vi Vi lùi về mấy bước, ả cất tiếng cười, rồi vẫy tay cho cung nữ của mình.
Cung nữ nhận lệnh xoay người đi ra ngoài, chắc là đi báo cho Thẩm Lăng Phong biết đó mà.
Ta lười biếng nở nụ cười, cũng chẳng chống cự chút nào.
Phương Vi Vi ngạc nhiên nhìn, ả ngu ngốc ngơ ngác đứng cạnh giường. Một lúc lâu sau ả mới hoàn hồn trở lại, Phương Vi Vi nhìn ta không chối từ thì ánh mắt ả lóe nhanh nỗi hả hê vui vẻ.
“Phương Diệu, chị đê tiện rẻ mạt thật đấy!”
“Bệ hạ giá đáo!” Thẩm Lăng Phong tức tốc tới đây, dường như hắn đã không ngồi kiệu mà chạy đến.
Một đám thái giám cung nữ quỳ thành hàng, họ run rẩy không dám ngẩng đầu.
Phương Vi Vi vội vàng ngạc nhiên sợ hãi đi đến: “Bệ hạ, thần thiếp không ngăn được, nàng ấy… A!”
Thẩm Lăng Phong đẩy ả sang một bên, hắn đi đến bên giường lôi kéo ta dậy. Hắn dùng lực quá mạnh, sau một trận quay cuồng thì đầu ta lại bắt đầu choáng váng.
“Phương Diệu!”
Khóe mắt Thẩm Lăng Phong ửng đỏ, hắn nghiến răng trợn mắt nhìn ta, sau đó hắn lấy chiếc áo ngủ bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-ky/3599734/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.