TV vẫn phát ra âm thanh náo nhiệt, cuối cùng cũng là Tần Viêm dời tầm mắt trước, thấp giọng mắng: “Tôi thao… Cậu rốt cuộc đang làm cái gì?”
Tạ Kỳ như ở trong mộng mới tỉnh, trên mặt hiện lên một mảnh xấu hổ, lập tức cười hòa: “Gì chứ… Tùy tiện hôn một chút mà thôi, cũng sẽ không mất miếng thịt nào!”
Tần Viêm lập tức thay đổi sắc mặt, miễn cưỡng kìm nén lửa giận, tựa tiếu phi tiếu nhìn hắn: “Tùy tiện hôn một chút? Cậu mẹ nó không phải từ sớm cũng có thể tùy tiện hôn một tên con trai?”
Tạ Kỳ bực bội nói: “Tôi cũng không phải cố ý… Thao! Hôn một chút thì làm sao? Nam hay nữ không phải là người cả sao? Chúng ta biết nhau đã bao lâu, hôn một cái có gì phải ngại, tôi lại không có bệnh!”
Tần Viêm quả thực tức giận nói không ra lời, tên này nói chuyện thật vô liêm sỉ! Không ngờ việc bọn họ quen nhau lâu như vậy, nay hôn một chút liền xem như thuận lý thành chương, cũng không cần so đo?
Chính là… Tần Viêm nghĩ cậu muốn cùng tên này so đo cái gì? Chẳng lẽ còn một mực buộc cậu ta nói ra nguyên nhân làm vậy? Cậu ta đã nói không phải cố ý, thôi thì quên đi.
Tần Viêm nhắm mắt lại, hít sâu một chút, hai tay nắm chặt, lại buông ra, cuối cùng bất đắc dĩ nói: “Cậu… Quên đi!”
Tạ Kỳ trong lòng cũng cảm thấy khó hiểu, hôm nay mình làm sao vậy? Ma xui quỷ khiến đem Tần Viêm kéo xuống nước, thấy cậu hoảng sợ vô thố thì kinh hoàng không thôi, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-ky-bat-ngu/1353675/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.