Đến khi Thanh Ly tỉnh lại thì Hô Nhĩ Xích vẫn còn đang ngủ. Hắn nằm đè lên y, lưng hướng lên trời.
Sau trận miệt mài thì vật kia đã nhuyễn nhưng vẫn còn ở lại trong cơ thể Thanh Ly.
Trên giường là một đống hỗn độn.
Hỗn hợp của tinh dịch và máu tươi đã khô đọng trên người. Trong phòng đều là mùi sau hoan ái.
Thanh Ly không muốn động dù chỉ một ngón tay, toàn thân như bị vật nặng nghiền qua.
Việc Hô Nhĩ Xích chưa tỉnh khiến Thanh Ly lo lắng hơn. Y nỗ lực chống thân trên dậy khiến đầu Hô Nhĩ Xích trượt xuống bụng y. Khi phân thân của Hô Nhĩ Xích rời khỏi hậu đình, toàn thân Thanh Ly liền run rẩy.
Thanh Ly vỗ mặt Hô Nhĩ Xích, khẽ gọi tên hắn.
Hô Nhĩ Xích chỉ nhăn mày nhăn mặt, tựa hồ không hài lòng có người quấy rối giấc ngủ của mình.
Sau chuyện hôm qua, băng vải trên lưng hắn đã vỡ ra khiến vết thương vô cùng thê thảm. Y phải gọi hắn dậy để khâu lại vết thương lần nữa.
Dưới sự kiên trì của Thanh Ly, Hô Nhĩ Xích đã lười biếng mở mắt.
Người này như không biết đau là gì sao ý, vừa tỉnh lại thấy Thanh Ly liền hiện nét cười nhẹ nhàng trong đáy mắt.
Nhớ tới sự điên cuồng hôm qua, gương mặt Thanh Ly lại ửng đỏ. Y giúp Hô Nhĩ Xích chống thân ngồi dậy.
Hô Nhĩ Xích nhìn người tưởng như đã mất đi giờ tìm về được, lại không đầu không đuôi thốt ra một câu, “Ai, thật sự như vừa chết đi sống lại vậy.”
Thanh Ly lúc đầu ngây ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-ki/1354093/quyen-1-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.