Vương Trạch Vinh ngơ ngác nhìn Chánh văn phòng, nhưng trong lòng như có một cơn sóng cuộn, chẳng lẽ mình bị gạch đập trúng đầu nên có bệnh.
Mọi người đứng đầy trong phòng, toàn bộ đều là đồng nghiệp ở văn phòng.
- Tiểu Vương, cậu phải yên tâm chữa bệnh, tôi sẽ bố trí Tiểu Hoàng gánh vác công việc của cậu một chút.
Nhìn Vương Trạch Vinh như bây giờ, chánh văn phòng Đảng và chính quyền xã Tiễn Đại Phú còn tưởng Vương Trạch Vinh chưa tỉnh táo. Tiễn Đại Phú đại biểu xã đến thăm cấp dưới của mình.
Thật không có gì có thể nói, Vương Trạch Vinh cũng không biết mình nói gì, không ngoài việc cảm ơn lãnh đạo, đồng nghiệp mặc dù bận rộn nhưng vẫn đến thăm, dù sao cũng không phải là bị thương khi làm việc công gì gì đó.
Đám người Tiễn Đại Phú nói chuyện một lát rồi rời đi.
Mấy đồng nghiệp đi theo Tiễn Đại Phú nói mấy câu giữ gìn sức khỏe rồi ra khỏi cổng bệnh viện. Thoạt nhìn mọi người đều rất thân thiết, ít nhất có thể làm cho Vương Trạch Vinh có cảm giác tổ chức quan tâm.
Vương Trạch Vinh tốt nghiệp đại học B được phân công đến xã Hoàn Thành làm một cán sự tổng hợp của văn phòng Đảng chính quyền, mỗi ngày có rất nhiều việc không làm hết. Do trong cả phòng có mình hắn là bằng cấp cao nhất, chuyện gì cũng đè đến người hắn. Theo lý thuyết hắn làm tốt sẽ được đề bạt, nhưng hắn ngồi trên vị trí đã ba năm, người khác không ngừng được đề bạt, ngay cả mấy người cùng trong văn phòng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-khi/64858/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.