Lý Kiền Ý rời đi làm căn phòng trở nên yên tĩnh hơn nhiều, chỉ còn lại hai nữ một nam. Vương Trạch Vinh thực ra không suy nghĩ gì mấy. Hắn lúc này đang đói nên muốn ăn no bụng đã.
Hắn nhìn hai người rồi nói:
- Ngồi xuống ăn thôi, tôi đúng là hơi đói.
Hà Hảo yêu kiều nói:
- Vương ca, nói thật sau lần anh cứu em, em vẫn muốn tìm cơ hội mời anh mà không có, hôm nay coi như có cơ hội, em phải mời anh vài chén. Vương ca, nếu không có anh thì có thể em đã không còn sống nữa, trên đời này em thấy chỉ mình anh lo cho mạng sống của em.
Vương Trạch Vinh mỉm cười nói:
- Đây không phải chuyện gì to tát mà, dù là ai gặp chuyện này cũng sẽ làm như vậy.
- Vương ca, nói cũng không phải nói như vậy, ở tình huống này cũng không phải mỗi người đều có thể cứu người. Dù sao em luôn nhớ là anh đã cứu em.
Nhìn Thư Ý, Hà Hảo thở dài nói:
- Vương ca, vẫn là Tiểu Thư may mắn. Anh cứu Tiểu Thư một lần, Tiểu Thư có thể lấy thân báo đáp, em dù muốn như vậy thì anh cũng không thèm để ý tới em.
Thư Ý nói:
- Hà Hảo tỷ là người yêu ghét rõ ràng, Vương ca, chị ấy rất chú ý tới việc này.
Nói tới đây Hà Hảo vội vàng đứng lên nói:
- Vương ca, em sẽ đi bố trí rượu tốt nhất mà anh thích, nhất định là anh hài lòng.
Thư Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-khi/3039231/chuong-1696.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.