Thấy Vương Trạch Vinh có chút thất thần, Hoa Thái Tường nhìn thoáng qua và có chút lo lắng. kế hoạch hôm nay đang tốt đột nhiên có mấy lão đồng chí đứng ra nói chuyện giúp Vương Trạch Vinh. Y vốn nghĩ các lão đồng chí này đều bất mãn với Vương Trạch Vinh, bây giờ bọn họ lại chia làm hai phái nên y cũng thấy đôi chút khó khăn.
Cứ như vậy thu binh thì Hoa Thái Tường lại không cam tâm, nhưng nếu muốn làm gì được Vương Trạch Vinh thì phải có đủ chứng cứ.
Nhìn thoáng qua bức thư trên bàn, y nghĩ bên trong có một loạt tội danh của Vương Trạch Vinh, nếu mượn tay đám phóng viên kia thì có lẽ có chút hiệu quả.
Người hiểu rõ Hoa Thái Tường nhất là con gái y. Thấy ông bố nhìn bức thư, Hoa Khánh Anh biết ông bố mình đang nghĩ gì.
Lúc còn ở Bộ Thương mại, Vương Trạch Vinh và Hoa Khánh Anh đã nhiều lần hợp tác. Thực lòng mà nói cô ta khá khâm phục Vương Trạch Vinh. Chẳng qua chuyện đến bây giờ Vương Trạch Vinh là kẻ đối đầu với bố cô, cô không thể nào hợp tác với hắn được nữa.
Hoa Khánh Anh là người rất quyết đoán, có một số việc Hoa Thái Tường không tiện làm đều do cô ra mặt.
Nghĩ tới đây, Hoa Khánh Anh nhẹ nhàng nói:
- Tôi từng công tác với đồng chí Vương Trạch Vinh ở Bộ Thương mại một thời gian nên khá tin vào nhân phẩm của đồng chí Vương Trạch Vinh. Tôi nghĩ chúng ta nên coi trọng bức thư này mới đúng. Bức thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-khi/3039137/chuong-1647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.