Sắp cuối năm, vợ chồng Vương Đại Hải liền về huyện Khai Hà chuẩn bị mừng năm mới. Đi nhiều nơi như vậy, hai ông bà cũng hơi mệt. Khi bọn họ về Khai Hà vừa vặn diễn ra Đại hội Đảng. Tiền Thanh Phân không ngừng nhận được điện của đám người Tiểu Giang về việc Vương Trạch Vinh sẽ tiến bộ trong Đại hội Đảng.
Tiền Thanh Phân vừa bỏ máy xuống, bà nhìn Vương Đại Hải mà nói:
- Ông nó, ông nói Bí thư thành ủy và Bí thư tỉnh ủy cái nào to hơn? Tôi sao thấy Trạch Vinh như bị giáng chức?
Vương Đại Hải lắc đầu nói:
- Bảo bà đọc nhiều và xem nhiều về chính trị thì không, chỉ thích xem phim. Cái này mà bà cũng không biết. Hải Đông là thành phố trực thuộc trung ương, Bí thư là Ủy viên Bộ Chính trị. Trạch Vinh đây là lên chức rất cao đó.
Vương Đại Hải có chút đắc ý. Ông không ngờ con mình sẽ thành Lãnh đạo quốc gia, thiếu chút nữa là vào top 9 người kia.
- Không giáng chức là tốt rồi. Nghe ông nói như vậy thì tôi cũng yên tâm.
Tiền Thanh Phân cười nói. Đối với bà thì chỉ cần con mình không phạm sai lầm là đủ.
Hai người đang nói chuyện thì không biết sao quản lý tiểu khu này lại gọi lên.
Việc Vương Đại Hải ở tiểu khu này là vấn đề rất quan trọng đối với huyện. Tuy nói hai người không ở huyện Khai Hà, nhưng lãnh đạo huyện đều biết ở đây có bố mẹ Bí thư Vương ở, ai dám chậm trễ.
Ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-khi/3038781/chuong-1469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.