Vương Trạch Vinh đi xem vài gia đình và thấy rất nặng nề. Hạn hán năm nay quá lớn, ngồi trong xe, Vương Trạch Vinh nói với Từ Đỉnh Tân:
- Đồng chí Từ Đỉnh Tân, anh thấy tình hình đó, Sở Dân chính các anh phải mau đưa ra biện pháp cứu nạn khả thi. Đừng có đưa mấy thứ này, phải giải quyết từ căn bản cho mọi người.
Sau đó Vương Trạch Vinh lại nói với Vệ Lâm Thanh:
- Tình hình huyện thì cậu thấy rồi đó, việc này phải do chính huyện giải quyết. Nhất định phải giúp dân chúng sống tốt lên.
Vệ Lâm Thanh nghiêm túc nói:
- Xin Bí thư Vương yên tâm, chúng tôi sẽ lập tức triển khai hành động cứu nạn, quyết không để chuyện như vậy xảy ra.
Lần này khác trước đây, bởi vì Vương Trạch Vinh đã lộ thân phận nên lãnh đạo huyện đều sợ hãi. Người nhạy cảm đều biết huyện Tầm Sơn sẽ có chuyện lớn.
Vương Trạch Vinh lo cho người phụ nữ kia nên chạy tới bệnh viện huyện.
Vừa vào bệnh viện, Vương Trạch Vinh thấy có không ít người ở đây, Bộ Triển Dân trông già đi nhiều.
Vương Trạch Vinh không hề đồng tình với Bộ Triển Dân. Đám quan chức vốn là như vậy, trước mặt dân chúng rất oai phong, khi bọn họ không có quyền lại mong người ta đồng tình.
Vương Trạch Vinh sa sầm mặt đi vào trong.
Chủ tịch huyện Khương Vĩ đi theo Vương Trạch Vinh và đồng tình nhìn Bộ Triển Dân. Trong lòng y có nhiều suy nghĩ, đối với việc Bộ Triển Dân xảy ra chuyện thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-khi/3038704/chuong-1432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.