Nói ra lời này, Đinh Hi có chút lo lắng nhìn Vương Trạch Vinh. Y đã nghĩ ngoài việc này thì đúng là không thể lấy được chuyện gì đả động được Vương Trạch Vinh. Mình nói chuyện này ra, nếu Vương Trạch Vinh có hứng thú thì coi như mình có thể dựa vào rồi.
- Em gái anh?
Vương Trạch Vinh nói câu này xong liền từ từ hút thuốc. Hắn đang suy nghĩ nhanh về quan hệ của việc này. Nếu đối phương nói ra thì nhất định chính là có chuyện người ta không muốn biết.
Đinh Hi nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy liền thở phào nhẹ nhõm. Đinh Hi cười khổ nói:
- Năm đó khi Phó chủ tịch học đại học thì rất thích em gái tôi. Đúng, em gái tôi là Đinh Thiến Thiến, bây giờ đang làm phó đoàn trưởng Vũ đoàn Trung ương.
Cả nhà làm văn hóa. Vương Trạch Vinh thoáng cái hiện ra hình ảnh Đinh Thiến Thiến kia. Đối với người phụ nữ này thì Vương Trạch Vinh cũng thấy trên Tv. Mặc dù đã có tuổi nhưng lại không hề già chút nào, vẫn quyến rũ.
Đối với người Đinh gia, Vương Trạch Vinh cũng không hiểu mấy. Có tài nguyên tốt như vậy mà đi làm văn hóa.
Bây giờ Đinh Hi coi như đã buông ra. Y vốn nghĩ giới văn hóa không phức tạp như chính trị, ai ngờ tiến vào mới biết chẳng đâu trong sạch cả. Y đang định chuyển nghề thì lão gia tử mất đi, mặc dù dựa vào quan hệ bao năm của lão gia tử thì vẫn có thể theo chính trị. Nhưng bọn họ biết năng lực của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-khi/3038586/chuong-1372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.