- Anh là Bí thư Vương?
Ma Nhân Lễ không biết sao mình lại trực tiếp hỏi như vậy.
Vương Trạch Vinh nghe Ma Nhân Lễ hỏi thẳng như vậy thì nhận xét đối phương là người rất thẳng thắn. Hắn ít nhiều hiểu việc sao Ma Nhân Lễ không đấu lại Ôn Như Bình như Cát Hữu Bùi nói. Trong quan trường đúng là có không ít người thẳng thắn như Ma Nhân Lễ. Bọn họ mặc dù lên không cao nhưng lại là nhân vật luôn hết lòng trong công việc. Dù là ai làm lãnh đạo cũng không thể thiếu người phục vụ như Ma Nhân Lễ.
Vương Trạch Vinh cũng không thừa nhận, không phủ nhận mà cười nói:
- Tôi đến xem tình hình của trại Trát Ngõa.
Mặc dù Vương Trạch Vinh không thừa nhận nhưng lời này đã đủ rồi. Ma Nhân Lễ trợn tròn mắt, dù như thế nào cũng không ngờ mình dẫn người tới lại gặp Bí thư tỉnh ủy đến đây kiểm tra công việc. Ma Nhân Lễ thấy mình như nằm mơ, tim như muốn nhảy ra ngoài.
Y suy nghĩ tình hình hôm nay, y phát hiện việc mình làm đã được tăng điểm. Trong mắt Bí thư Vương thì mình dẫn nhân viên kỹ thuật tới đây, điều này nói rõ mình là đồng chí hết lòng vì công việc.
Ma Nhân Lễ run lên rồi cung kính nói:
- Ngài đến sao không báo trước với xã một tiếng, xã nhất định sẽ gấp rút tiếp đón.
- Có người của xã đi cùng thì tôi có thể thấy tình hình ở đây sao?
Lúc này thanh niên họ Hà ở bên cũng rất vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-khi/3038393/chuong-1287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.